Thanh phu nhân thu xếp cho chúng ta nghỉ lại phòng dành cho khách đằng sau thiên điện Kim Ba Cung, sau đó lại dẫn sư phụ đến trước cửa một gian phòng khác, nói: “Đây là do Cung chủ căn dặn, nếu có ngày Thạch Chưởng môn đến, thì để nghỉ ngơi ở đây.”
Sư phụ đặt một tay lên cửa phòng, chần chừ như muốn đẩy cửa lại thôi, lòng ta âm thầm kinh ngạc, phòng này chuẩn bị riêng cho sư phụ, bên trong sẽ có kỷ niệm gì? Sư phụ sợ khám phá ra kỉ niệm, hay sợ khơi lại hồi ức?
Sư phụ cứ do dự như thế một hồi, rốt cuộc chậm rãi buông tay, cúi đầu thở dài nói: “Ăn cơm trước đi.”
Thanh phu nhân an bài một mâm cơm thịnh soạn, bát đũa trên bàn đều làm từ bạc, Thanh phu nhân cũng tự mình ngồi xuống dùng cơm, dụng ý không cần nói cũng biết.
Vân Châu ngồi đối diện ta, mỗi lúc vô tình nhìn lên đều đối diện với ánh mắt của hắn, lòng ta bối rối không yên, không thể làm gì khác hơn là giả vờ bình tĩnh ăn cơm. Về phần Giang Thần, đã khỏe khoắn kể vanh vách chuyện ta và hắn trải qua trên đảo cho các sư thúc sư huynh nghe.
Hắn kể rất sinh động: “Các vị sư thúc, hôm nay con ở Kim Ba Cung được ăn sơn hào hải vị có thể nói là thế gian hiếm có, một món tên là ‘Thăng quan tiến chức’, món còn lại tên là ‘Mạnh nhất ba quân’. Chẹp chẹp, có thể nói là ngon đến chết!”
Ta vừa nghĩ tới hai món ăn kia, miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-con-uyen-uong-mot-doi-le/3242935/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.