Đường về thiếu một người, Vân Châu đã ra về từ sáng sớm, nghe sư phụ nói, hắn phải về kinh thành gấp. Hắn đã được phong Trung Lang Tướng, thu xếp xin nghỉ phép một tháng thật sự không dễ dàng gì, giờ chỉ có thể ra roi thúc ngựa trở về.
Ta yên lặng cúi đầu, lòng thổn thức không biết là đau hay không, chỉ hai tháng ngắn ngủi, ta và hắn như sợi dây da bị kéo căng, cứ kéo đi kéo lại, cuối cùng đứt hẳn, không còn liên quan.
Ta có phần mờ mịt thất thần, yên lặng đi theo sư phụ, đột nhiên, tay của ta bị nắm lấy, ta giật nẩy người, quay đầu nhìn thì ra là Giang Thần.
Hắn nhìn ta trìu mến, “Tiểu Mạt, chúng ta trở về đi thôi.”
Ta gật đầu: “Muội muốn về Quy Vân sơn trang.”
“Ý ta cũng là Quy Vân Sơn Trang, sau này nơi đó chính là nhà của muội.” Hắn cười đến híp cả mắt: “Tiểu Mạt, có phải muội cũng sốt ruột rồi không, haizzz, nếu ngày mai là Trung thu thì tốt quá.”
Ta đỏ mặt, hắn không thể tế nhị chút sao.
Chúng ta cùng sư phụ và các sư thúc cùng trở về Tiêu Dao môn. Sư phụ không màng nghỉ ngơi, lập tức muốn cùng ta và Giang Thần đến Quy Vân sơn trang. Ta cảm giác được tâm trạng của sư phụ còn nôn nóng hơn ta.
Giang Thần tò mò hỏi ta: “Sao sư phụ phải đi vội như vậy? Từ giờ đến Trung thu còn nhiều thời gian mà.”
Ta và sư phụ nhất trí không tiết lộ kế hoạch với hắn, sợ Thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-con-uyen-uong-mot-doi-le/3242937/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.