Khi Úy Minh Tuyệt tỉnh lại chỉ cảm thấy tay mình đang bị cái gì đó đè lên, nóng nóng tê tê, cúi đầu nhìn xuống thì ra là Thước Mộng dùng tay anh làm gối ngủ. Úy Minh Tuyệt đưa tay trái không bị đè nhè nhàng xoa mái tóc mềm mại của Thước Mộng, tham lam thu hình ảnh người yêu thương vào trong mắt.
Có lẽ do động tác của Úy Minh Tuyệt mạnh quá, cũng có thể là do ánh mắt của anh nồng nàn quá, Thước Mộng lơ mơ tỉnh lại. Y dụi dụi hai mắt, ngơ ngác nhìn Úy Minh Tuyệt một hồi, mới chậm rãi tỉnh táo lại. Giương mắt nhìn lại Úy Minh Tuyệt, nhìn thấy anh đã tỉnh lại rất chi là vui vẻ:
– Anh rốt cuộc cũng tỉnh rồi? Thật tốt quá, em đi gọi anh Hình Hòa đây.
Thước Mộng cuống quít ngồi dậy muốn đi báo cho Hình Hoàm lại bị Úy Minh Tuyệt vươn tay kéo ngược vào lòng. Thước Mộng sợ mình làm Úy Minh Tuyệt bị đau, vội vàng muốn đứng lên, lại bị Úy Minh Tuyệt vững vàng ôm lại.
– Mộng, đừng đi, ở lại với anh, em đừng đi đâu cả.
– Em không có đi đâu hết, em chỉ đi nói với anh Hình Hòa là anh tỉnh dậy thôi mà… Anh để cho em đứng dậy đi, em nặng lắm đè anh chịu không nổi đâu?
Thước Mộng không ngừng giãy dụa, muốn vùng thoát khỏi Úy Minh Tuyệt, lại bị Úy Minh Tuyệt càng ôm chặt hơn.
– Chỉ cần là em, có cái gì mà không chịu nổi kia chứ?! Đừng đi, gọi điện thoại cho Hình Hòa là được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-dich-nhu-tinh/2899358/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.