Buổi chiều ngày hôm đó. 
Sau khi thức dậy từ giấc ngủ trưa ngắn ngủi, Âu Dực theo thói quen kiểm tra điện thoại, phát hiện có hai cuộc gọi nhỡ. 
Anh mở thông báo ra xem, nhìn thấy tên người gọi là Lục Duy Khiêm. Âu Dực nhìn màn hình một lúc, sau đó quyết định gọi lại. 
Không để anh chờ lâu, điện thoại vừa đổ hồi chuông thứ nhất thì Lục Duy Khiêm đã nghe máy, chưa đợi anh hỏi gì, Lục Duy Khiêm đã nói thẳng mục đích ra: 
"A Dực, nếu cậu không bận thì có thể ra biển tắm cùng chúng tôi không?" 
Âu Dực chần chừ một lúc, sau đó nhìn cô gái còn đang say giấc trên giường, quyết định từ chối: 
"Không bận, nhưng không tiện lắm." 
Lục Duy Khiêm không nghĩ anh sẽ từ chối, trước kia Âu Dực vẫn luôn rất nhiệt tình với bạn bè. Hắn sa sầm mặt, cố gắng để giọng nói không lộ ra vẻ quá khó chịu: 
"Trong muối biển có chứa vô số nguyên tố vi chất và muối khoáng tốt cho sức khỏe, tôi vẫn nhớ trước kia cậu luôn thích tắm biển cùng bọn tôi nhất mà? Sao vậy, có vợ rồi nên không xem bọn tôi ra gì nữa phải không?" 
Âu Dực trầm mặc một lúc, dường như cảm thấy Lục Duy Khiêm nói có lý, anh chần chừ vài giây rồi nói: "Được, đợi tôi." 
Có được cái gật đầu đồng ý từ anh, Lục Duy Khiêm mới yên tâm kết thúc cuộc gọi. Sau khi xác định cuộc gọi đã thật sự kết thúc, hắn mới lên tiếng nói với Lạc Mạn đang ngồi nghỉ mát dưới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-tong-em-van-o-day/3066542/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.