Tống Phong lần này hơi có chút tự cho là đúng nhưng mọi chuyện đã quá muộn, hắn cho rằng mình đã đi tìm hiểu thông tin nhất định là thật, cho nên chưa được chứng thực liền đưa tới cho Vạn Tử Sơn. Mà Chu Vượng Mộc vừa nghe tin có cơ hội kiếm lời như vậy, liền xuống núi đi cướp, lại rơi vào bẫy của Lão Cửu.
Kỳ thật Chu Vượng Mộc cũng không hề tức giận khi bị mắc mưu, mà là lo lắng mối quan hệ của hắn với Lão Cửu sẽ làm liên lụy tới Mục Sở Bạch, hắn sẽ thực rất đau lòng a.
Từ trong miệng Trọng Tôn Cô Lâm nghe nói bọn họ tránh gặp Lão Cửu như thế nào, Chu Vượng Mộc từ trong lòng đã có ấn tượng sâu sắc với Mục Sở Bạch.
Ôn Lương nghe xong không khỏi nhìn Mục Sở Bạch, hỏi: “Không nghĩ tới Mục công tử cũng có bản lĩnh như vậy, chẳng lẽ ngươi trước đây có xem qua không ít binh thư?“.
Mục Sở Bạch xua tay: “Làm sao có thể, chỉ là đọc nhiều sách thôi, binh thư hay là tiểu thuyết, ta đều đọc không nhiều, lần này là đánh bậy đánh bạ tránh được một kiếp, thật sự còn muốn cảm tạ Tiểu Trà dẫn đường rất tốt.”
Lúc này, Quế Hồng cầm một miếng dược thạch cao dán cho Mục Sở Bạch, thuốc mỡ này vốn là chuẩn bị cho đám người Chu Vượng Mộc, kết quả lại dùng cho một số người không xuống núi.
Vết thương này là do Lão Cửu thối làm, hắn cầm lấy mũi tên của Trâu Trà, bẻ gãy thân mũi, bắn nó ra như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-trai-tu-tai/3577483/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.