Mục Sở Bạch cúi đầu vừa thấy cánh tay mình rất nhiều vệt máu đỏ, y cắt một lỗ to trên kiện xiêm y duy nhất đem từ Mục đi mà y thích. Nhưng đây là thời khắc sinh tử nên y không còn để tâm cái này. Hắn ôm Trâu Trà chạy đến bên đám người Vạn Tử Sơn, nói: “Lão Cửu đã phát hiện ra chúng ta rồi, mau chạy đi mau chạy đi.”
Vừa dứt lời, Hoắc Tam Nương đem hai ám khí bắn ra, nàng quay người tới nói: “Sao mà đã đi rồi? Lão nương còn chơi chưa đủ đâu.”
“Chơi?” Mục Sở Bạch thiếu chút nữa khó thở, hắn chỉ chỉ sau lưng: “Lão Cửu kia có thể tay không chắn tên, còn không nhanh lên đi? Hắn mang theo người không tốt cũng không sao nhưng chính là hắn rất lợi hại a!”
Trọng Tôn Cô Lâm thăm dò vừa thấy, sắc mặt cũng thay đổi, nói: “Chạy nhanh đi!”
Từ Trâu Trà dẫn đường, mấy người rút lui khỏi đường núi, chạy về phía rừng cây trong núi. Mà phía sau Lão Cửu gầm lên giận dữ, thuộc hạ cũng dần bình tĩnh lại, đám thủ hạ Lão Cửu bị pháo nổ làm bị thương đều được lão gọi trở về sơn trại, còn hắn dẫn đầu nhóm người còn lại tiếptucj truy đuổi đám người Mục Sở Bạch.
Mục Sở Bạch xong việc nghĩ nghĩ, Lão Cửu phỏng chừng đã phát hiện chính mình trúng chiêu khi đến trên sơn, sở dĩ hắn lại đuổi theo bọn họ, đó là bởi chúng muốn đem bọn họ một lúc tóm gọn rồi đem tới uy hiếp Chu Vượng Mộc. Cũng may Trâu Trà đã quen thuộc với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-trai-tu-tai/3577482/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.