Soẹt” một tiếng, trong động tối om hiện lên ánh lửa.Lãnh Quan Ngữ giơ nhánh lửa lên, thấy song chưởng của Thẩm Đa Tìnhvận công ấn vào thạch bích than chì, trên trán đẫm mồ hôi nhưng cửa đávẫn không chút tổn hại. 
Chàng vội hỏi: 
- Thẩm huynh, thương thế của ngươi không thích hợp vận động chân khí, hãy nhanh điều tức đi. 
Thẩm Đa Tình gật đầu, ngồi xuống đất xếp bằng, nhắm mắt vận khởi liên hoa công thượng thừa của Mật tông. Lãnh Quan Ngữ cầm đao đứng đó, haimắt sáng như sao nhìn quét bốn phía. 
Khoảng chừng một nén hương, thấy quanh người Thẩm Đa Tình có làn khói trắng lượn lờ, trên trán trên mặt có một luồng sáng kỳ dị lưu độngkhông dứt. 
Lãnh Quan Ngữ thấy kỳ lạ, nghĩ thầm: Công phu Mật tông này quả nhiên là đặc biệt. 
Lúc này, Thẩm Đa Tình bỗng mở mắt ra, ánh mắt rạng rỡ, nhìn Lãnh Quan Ngữ, cười nói: 
- Không đáng ngại nữa. 
Lãnh Quan Ngữ đột nhiên nghĩ, trong đôi mắt người đàn ông này có mộtmị lực không cho đến gần, liền vội vàng ngẩng lên làm bộ đã quan sáthuyệt động này khá lâu rồi, nói: 
- Xem động núi này rõ ràng là có người xây dựng nên, lại không biết là ai có thể xây dựng được một cái động ở trên vách đá này. 
Thẩm Đa Tình nói; 
- Quan tâm người đó là ai làm gì? Nếu đã vào được, chắc chắn có lối ra. 
Hai người dựa vào ánh lửa đi vào trong huyệt động, huyệt động sâu đen ngoằn nghoèo, càng đi vào trong càng chật hẹp, khoảng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-mong-tru-yeu/2445955/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.