Trong thác nước này, quả nhiên có một cửa động.
Hai người vừa bước vào động, chợt nghe sau lưng có tiếng cười quái dị:
- Bọn họ đi vào đó rồi, thật chẳng khác gì cừu vào miệng hổ.
Lập tức có một giọng nữ quát lên:
- Kim lão tam, đến bây giờ ngươi còn nói khoác, ta xem ngươi làm sao ăn nói với tôn giả đây?
Phía sau lập tức im bặt.
Hai người Thẩm Lãnh đi vào trong ước chừng nửa chén trà nhỏ, bêntrong động ẩm ướt, thạch bích không ngừng có giọt nước nhỏ xuống. Lại đi thêm một lúc nữa những bọt nước này rơi xuống như mưa, nhánh lửa lậptức bị dập tắt. Hai người sờ soạng đi nửa ngày, lại thấy trong động càng ẩm thấp trùng điệp, mới biết Kim lão tam nói không sai.
Động trong núi này ngoằn ngoèo, đường nhỏ chi chít rắc rối như một tòa mê cung.
Thẩm Đa Tình trầm tư chốc lát, nói:
- Chúng ta vừa đi vừa đánh ký hiệu.
Nói xong dùng tay dấy lên ngọn huyễn hỏa, nhẹ nhàng vẽ lên trên thạch bích, thạch bích ngăm đen liền hiện lên một đường hồng quang.
Trong ánh lửa, chàng chợt thấy nét mặt của Lãnh Quan Ngữ có biểu cảm kỳ lạ, vội hỏi:
- Ngươi làm sao vậy?
Một lát không thấy đáp lại, chàng vội vàng nắm lấy tay Lãnh Quan Ngữ, thấy lành lạnh, lại dấy lên ngọn lửa từ bàn tay, thấy hàng mi Lãnh Quan Ngữ nhíu chặt, như cực kỳ khó chịu.
- Lãnh hộ vệ, ngươi làm sao vậy?
Sắc mặt Lãnh Quan Ngữ đỏ bừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-mong-tru-yeu/2445956/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.