Ba ngày sau, Nguyễn Thanh đã ký liền hợp đồng thời gian làm việc 60 ngày thay Tiểu Viên, nhanh chóng quyết định chốt bộ phim này, Tiểu Viên cũng choáng váng rồi: "Chị à, động tác này của chị cũng chóng vánh quá rồi đi, em còn chưa quyết định đâu đấy?"
"Viên à, năm nay sắp qua được một nửa rồi, em mới nhận có một bộ phim đấy em biết không?" Nguyễn Thanh gom đà chuẩn bị khóc lóc thảm thiết, mới bắt đầu làm nóng cái ti tí: "Chị cũng là muốn ăn cơm mà!"
Tiểu Viên: "......"
Cô xoa xoa cái trán, bỗng chợt cười.
"Em biết rồi chị, vậy cứ nhận đi, với lại chị nhận quảng cáo cho em, tạp chí cũng sắp xếp lịch trình đi, ngày mai em liền bắt đầu đi phòng tập thể dục."
Nguyễn Thanh thoáng sửng sốt, thế mà dễ nói chuyện như vậy à?
Hàng mi Tiểu Viên hơi rũ, quay sang giương mắt cười một cái với cô ấy: "Em chỉ là nghỉ ngơi hết mấy tháng, lại không phải bãi công."
Trong lòng Nguyễn Thanh đột nhiên chợt đau xót, mấy tháng này em đâu là nghỉ ngơi, em là 'lịch kiếp'(*) ấy chứ? May mà cũng quay lại rồi, cũng trở nên càng trưởng thành hơn.
(*) lịch kiếp: (历劫/曆劫) Cũng gọi Kinh kiếp, Cửu viễn. Trải qua nhiều kiếp, hình dung thời gian lâu xa, dài dặc. (theo phatgiao.org.vn)
Cô ấy nghiêng đầu quan sát nghệ sĩ nhà mình, thân hình đã gầy ốm mỏng manh một ít, cảm giác làn da mộc mạc ửng sáng phai nhạt chút, mày đen nhánh mắt thanh tú, giữa ánh mắt gợn sóng lay động đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-anh-chot-loe/3223282/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.