Chương trước
Chương sau
"Thật ra tôi chỉ là suy đoán," Vu Ngọc cười tủm tỉm nâng má nhìn cô: "Không nghĩ tới vừa đoán liền trúng."

Tiểu Viên căng hết cả mặt, rất không thích kiểu cách thức nói chuyện này của cô ta, cho dù là thích người cùng giới tính, thì cô cũng rất không thích kiểu thăm dò cùng chòng ghẹo làm như thân quen lắm này.

"Nè, đối phương là kiểu phụ nữ gì á? Tôi rất tò mò, có phải lớn hơn cô hay không?"

Tiểu Viên nhìn cô ta với đôi mắt lạnh lùng, cú sốc ban đầu qua đi, cô bình tĩnh lại rất nhanh.

"Đạo diễn Vu, tôi tới tìm cô là nói chuyện nghiêm chỉnh, tôi nghĩ tôi không cần thiết phải thảo luận cuộc sống riêng tư của tôi với cô." Giọng điệu của cô phẳng lặng xuống, lời nói lại sắc bén: "Cô vượt quá giới hạn rồi."

Thái Quyển ngồi ở bàn gần bên họ, nghe đến đó, mới dần dần thả lỏng nắm tay siết chặt. Hừ hừ, người phụ nữ này quả là đang dò dẫm ở bờ vực của quấy rối tình dục nơi làm việc rồi! Cho dù Tiểu Viên của chúng ta dám nói, cô dám nghe sao?

Còn có, cái "lăng nhăng bẻ cong" này của cô cách Tiểu Viên của chúng tôi xa một chút!!!

Ánh mắt Vu Ngọc chợt lóe, hơi thoáng ngồi thẳng nhìn cô, đầy hứng thú.

Lúc này Tiểu Viên mới bưng trà sữa trước mặt mình lên uống một ngụm, nói: "Thời gian làm việc tôi ký hợp đồng đã qua được một nửa, đến lúc đó quá hạn thì tôi không sao cả, tôi đã ký hợp đồng không có tổn thất gì, nhưng giám chế thì phải đau đầu rồi."

"Các tác phẩm trước đây của đạo diễn Vu tôi cũng lần lượt xem hết rồi, tôi vô cùng tán thưởng phương thức tự thuật của cô, thẩm mỹ của cô đối với hình ảnh là hàng đầu, cho nên tôi không cảm thấy cô là người không hề có tính chuyên nghiệp."

Sự thưởng thức trào ra trong mắt Vu Ngọc, khi cứng khi mềm thế này, nghe tới thật hết sức thuận tai.

Lần đầu tiên cô ta chú ý đến Hướng Tiểu Viên, chính là khi nghe được cảm nghĩ đoạt giải của cô ở lễ trao giải thưởng Phi Yến. Trước giờ cô ta yêu thích người có tài hoa, khiêm tốn lại không tỏ thói kiêu ngạo, cho nên cô ta muốn hợp tác với cô. Hướng Tiểu Viên là ứng cử viên số một cho nữ chính của cô ta, thật may mắn, cũng là ứng cử viên đầu tiên của bên sản xuất.

Cho nên bọn họ mới có thể chờ được đến khi cô vào đoàn.



Hơn một tháng này ở chung trong đoàn phim, Vu Ngọc cảm thấy sự sắc sảo của cô đã kiềm bớt không ít, người ngoài có thể không nhìn ra được, mà cô ta ngồi ở phía sau màn hình máy theo dõi, đủ để có thể nắm bắt được cô một chút xíu ở màn ảnh. Tách khỏi cảm giác yếu đuối mỏng manh thuộc về chính con người cô trong nhân vật, điểm này cô ta cảm thấy thật lôi cuốn, cảm giác này thì phù hợp số phận nhân vật "Tiểu Ngải" nhiều chông gai không có cảm giác yên ổn này, chỉ là......

Vẻ mặt Vu Ngọc đã trở nên đứng đắn: "Thật ra cô diễn được rất tốt, Chu Ngộ không hổ là phái thực lực trong những nam diễn viên trẻ, có thể đáp được diễn xuất của cô, chỉ là không nhìn ra được có tia lửa gì," Vu Ngọc nhìn cô mỉm cười: "Tôi cũng xem qua tác phẩm của cô, 《 Túy tiêu dao 》 cô diễn khi trước, tuy rằng cậu kia so ra kém Chu Ngộ xa tít, nhưng khi đó cô dẫn dắt cậu ta rất tốt, nhìn qua đúng vẫn là rất có cảm giác......"

"Cho nên tôi đoán nha, gần nhất có thể cô đã chịu phải một chút tổn thương về mặt tình cảm, là ai đã làm tổn thương bé đáng yêu của chúng ta......"

Thái Quyển đã lại siết chặt nắm tay lần nữa, lời này nghe cũng quá "có dụng ý xấu" rồi đi? Tiểu Viên nhà anh ấy kể ra thật sự chả có kinh nghiệm tình cảm gì, còn đụng phải loại lão luyện tình trường như đây thì thôi đi, càng huống chi hiện tại cô vẫn đang trong trạng thái tổn thương tình cảm......

Thái Quyển hết sức cảnh giác, nếu lại nghe được hàm ý ám chỉ khơi gợi quá nồng đậm gì thì anh ấy liền chuẩn bị ra tay kéo Tiểu Viên đi.

Rồi nghe thấy Tiểu Viên kịp thời chặn đứng lời của cô ta: "Tôi cảm thấy ngài suy nghĩ nhiều rồi, tôi rất ổn."

"Ôi chà, sao cô còn gọi tôi là ngài ngài ngài chứ?"

"Ngài là đạo diễn." Giọng điệu của Tiểu Viên chẳng chứa tí tẹo dao động cảm xúc nào, nghe đến tựa như giọng nói AI (trí tuệ nhân tạo): "Tôi xưng hô với ngài như vậy là điều hẳn nên."

Thái Quyển cũng mắc cười rồi.

Nụ cười của Vu Ngọc có hơi bất đắc dĩ, lại không thấy có ý tức giận: "Tôi đã nghiên cứu qua các nhân vật cô từng diễn, tôi thích nhất Mạnh Tiểu Chu cùng Lương Tịch, đặc biệt là Lương Tịch, tôi và đám bạn bè đều bị cô làm mê chết được!"

Ánh mắt cô ta tỏa sáng lóng lánh, Tiểu Viên cảm giác như mình bị hồ ly dán mắt vào vậy, cảm thấy có hơi khó chịu bèn hơi thoáng xoay mặt đi.

Nét cười của Vu Ngọc càng sâu thêm vài phần: "Cảnh diễn của cô và Lục Tĩnh Niên, với lại Hà Thần Ảnh thật tự nhiên, ở trước mặt bọn họ thì cô càng thả lỏng hơn, chung quy thì đều là phụ nữ, về mặt tình cảm càng dễ dàng giao lưu, có điều tôi phát hiện hình như cô diễn lên với phụ nữ thì càng có tia lửa, ha ha ha ha ha, có thể là cảm giác cá nhân của tôi."

Vì cảm giác cá nhân, liền hành cô cùng Chu Ngộ lên xuống như vậy?

Tiểu Viên cảm thấy lại nói tiếp nữa với cô ta thì cũng không ra được thông tin hiệu quả gì, thế nên bèn đứng dậy chuẩn bị rời đi.

"Ửm? Nhanh như vậy? Không tán gẫu thêm vài câu à?"

Tiểu Viên hơi mím môi, lộ ra một chút ý cười khách sáo lễ độ: "Chúng ta vẫn là gặp ở phim trường đi, đạo diễn Vu."

Đi ra sảnh lớn, màu xanh da trời tựa mặt biển, cây lá xanh rì đón gió, là một ngày hè trong trẻo mát mẻ xán lạn.

Tiểu Viên nhìn đăm đăm vào bóng cây dưới chân, thật dài thật lâu.

Lời Vu Ngọc nói thật tinh tế, Tiểu Viên vẫn suy nghĩ sâu sắc kỹ kỹ càng càng hết một hồi, rất mau thì cô liền phát hiện được chỗ mấu chốt.

Cô vẫn chưa khôi phục, trái tim cô như là rải một tầng vụn thủy tinh, hễ diễn cảnh tình cảm thì liền đâm đến đau nhói, cho nên không tài nào diễn ra sự vui sướng cùng mong đợi khi mới thích một người dấy từ tận đáy lòng.

Chắc là vẫn còn quá nhanh.

Đôi mắt Tiểu Viên bỗng trở nên ươn ướt.

Nhưng dẫu cho thế nào thì cô không thể lùi bước, vất vả lắm cô mới đi ra tới con đường của mình, lấy được một ít thành tích, cô không thể tùy hứng phí hoài, bởi vì ở trong cái giới này cái không thiếu nhất chính là nhân tài, hiện tại cô còn không phải người "không thể thay thế".

Nếu cứ mãi lún sâu vào ở trong khổ đau của mình không đi ra, thì dần dần cô liền sẽ bị đại chúng lãng quên, bị thời gian vùi lấp, trở thành hoa quỳnh rực rỡ trong phút chốc, giới giải trí chính là chốn danh lợi hiện thực vị lợi (*) như vậy.

(*) vị lợi: Hám lợi lộc trước mắt: Động cơ vị lợi. Chủ nghĩa vị lợi hay chủ nghĩa công lợi, còn gọi là thuyết duy lợi hay thuyết công lợi (tiếng Anh: Utilitarianism): Luân lý học duy tâm cho rằng lợi ích cá nhân là nền tảng của hành vi con người. Chủ nghĩa này cho rằng hành động tốt nhất là hành động đạt được một cách cao nhất những gì được cho là hữu ích, lợi ích. (theo wikipedia & Từ điển - Việt Tân)

Cô không cam lòng từ bỏ lý tưởng cùng sự nghiệp của chính mình, mà chỉ có sự nghiệp là sẽ không phụ lòng bản thân.

Lồng ngực Tiểu Viên phập phồng, mặt hơi rũ thấp, đứng đấy thật lâu, thân mình mảnh khảnh trong ánh nắng đã để lại bóng hình nhàn nhạt.

Thái Quyển ở cách đó không xa chờ cô, ánh mắt lo lắng.

Qua hết một hồi thật lâu, cô mới xoay người qua lại, sắc mặt đơn giản bình thường, đôi mắt kiểu trong veo như bầu trời lúc này, đã không còn sương mù nước mắt.

"Đi thôi Thái Quyển." Cô cười với Thái Quyển: "Không sao rồi."

Không sao rồi, cô đã biết diễn như thế nào, đợi lát nữa liền gọi điện thoại trao đổi với Chu Ngộ.

Trung thành với tình cảm của chính mình, trên thực tế cô vẫn còn yêu Vĩ Trang, cho dù đã bị người ấy làm tổn thương thật sâu. Cô rất đau, nhưng cô vẫn nhớ thương người ấy, yêu giận, cảm kích, cảm động, dây dưa ở bên nhau khi trước, khiến cô vô cùng buồn đau cùng khổ sở.

Cho nên cũng đã ảnh hưởng đến phát huy trong phim.

Hiện tại cô quyết định buông tha ký ức chính mình, chỉ nhớ kỹ sự ngọt ngào khi ở bên nhau là được rồi.

Nhớ vui sướng nở ra hoa từ đáy lòng mỗi lần trông thấy người ấy, nhớ trái tim gấp gáp loạn nhịp khi người ấy ôm lấy hôn môi, cũng nhớ tình cảm say mê khi được môi hôn của người ấy âu yếm.

Có lẽ chuyện tốt của thế gian này đều là vội vàng vút qua, không cách nào tồn tại mãi mãi, nhưng ít nhất, kỳ hạn ở trong lòng cô là vô hạn vô tận.

-

"Sau đó từng câu từng lời của cô Hướng với đạo diễn Vu đều vô cùng giải quyết việc chung, Thái Quyển nói chỉ thiếu nước ở trán cô ấy viết 'không quen thân chớ lại gần'!" Trợ lý Cao cong môi, thuật lại với bà chủ của mình.

"Cuối cùng phỏng chừng là cô Hướng thấy phiền rồi, thật sự là nghe không tiếp nổi nữa, liền đi mất."

Trong xe, Vĩ Trang vừa mới đi công tác trở về, khuôn mặt còn nét mệt mỏi của nhọc nhằn tàu xe, nghe trợ lý Cao nói quá trình sự việc xong thì góc mày cùng hàng mi của cô ấy dần dần đã có thần sắc, cô ấy lên tiếng hỏi: "Tôi nhớ đoàn cô ấy vào là cuối tháng năm?"

"Vâng, đúng vậy."

"Đoàn phim 《 Tiểu Ngải 》 rất kín tiếng, hiện tại tin tức tiết lộ với truyền thông cũng chỉ là vai nam chính Chu Ngộ, danh tính vai nữ chính giấu đến kín mít chặt chẽ, cũng là để tuyên truyền về sau đi." Hơn một tháng vừa qua đây, sếp tổng đều đang đi công tác, cũng chẳng ở thành phố Thân mấy ngày, trợ lý Cao bèn cập nhật tình hình mới nhất với sếp.

"Tiểu Ngải?" Ánh mắt Vĩ Trang khẽ nhúc nhích.

"Vâng phải, sếp Vĩ à, tôi đã lấy được kịch bản chính thức của bên quay phim kia rồi." Trợ lý Cao có chuẩn bị sớm, lấy ra từ trong túi để đưa cho sếp.

Vĩ Trang nhận lấy, rồi lật sơ sơ vài tờ.

"Tuy rằng bên trong có tình tiết tương đối 'bạo lực', nhưng kịch bản giống với cách xử lý trong tiểu thuyết, rất mù mờ, Thái Quyển nói cô Hướng hoàn toàn không có diễn chung với ông Năm nhà họ Tịch."

"Cô Hướng vẫn xử lý được rất tốt......" Giọng điệu trợ lý Cao thoáng ngưng lại: "Không khó chịu như vậy, giống như khi diễn 《 Trường dạ 》."

Trong xe bỗng nhiên rơi vào yên lặng, trợ lý Cao cũng thức thời chẳng nói chuyện nữa.

Ánh sáng đôi mắt của Vĩ Trang hơi hơi ngưng đọng, rất nhiều cảnh tượng tụ lại thành bão cát cuộn trào mãnh liệt đến nuốt chửng cô ấy. Cô ấy lẳng lặng ngồi đó, để mặc hồn vía sa vào, động tác lật kịch bản cũng đã đứng lặng.

Một lát sau, cô ấy mới tiếp tục lật đổi, giọng nói trầm lạnh: "Vu Ngọc trước mắt là độc thân sao?"

Nhắc tới người này, tông giọng của trợ lý Cao đưa cao lên: "Đương nhiên không phải!"

"Bạn gái người mẫu của cô ta ở Italy đấy!" Trợ lý Cao đi điều tra mới biết được Vu Ngọc này hoàn toàn là một cao thủ tình trường, phụ nữ mà hợp ý thì nhất định đuổi tới tay, có cong hay không cũng không sao, thế nào thì cũng nhất định sẽ bị cô ta bẻ cong.

Thế thì cũng thôi đi, có mấy lần xem ra cô ta quả thật là đáng hổ thẹn, nếu không phải phụ nữ có chồng thì chính là có người bầu bạn, đúng là "buông thả" mà!

Này ở giới giải trí cũng không phải chuyện hiếm lạ gì, có lẽ bọn họ là người tình tôi nguyện, trợ lý Cao cũng không xía vào được, nhưng trước mắt thì xem ra Vu Ngọc này còn muốn trêu ghẹo nhóc Viên của cô ấy.

Đây sao có thể chứ.

Khi Thái Quyển nói với cô ấy việc này, còn chưa nghe xong thì lửa trong lòng cô ấy xoèn xoẹt bốc thẳng lên trên, sau khi nghe xong, đặt di động xuống rồi cô ấy thức suốt thâu đêm đi đào tin của Vu Ngọc này. Cô ấy còn đã tức như thế, vậy Vĩ Trang có thể nhịn sao?

Trợ lý Cao len lén ngó sắc mặt của sếp tổng một cái, nói dè dặt: "Chẳng qua cô Hướng đã nói rõ thái độ với cô ta rồi, ít nhất trong thời gian đóng phim...... hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì."

Vu Ngọc này vẫn có tính chuyên nghiệp, trái lại không tin đồn "quy tắc ngầm" gì lòi ra. Có điều cô ta quay bốn bộ phim, trong đó diễn viên nữ của ba bộ phim đều từng bị chụp hình ra ngoài với cô ta. Truyền thông cũng rất hiểu, tiêu đề đều là "tình chị em bạn dì thân thiết sâu đậm" "bạn tốt thân mật khăng khít" "tình bạn mười ngón đan chặt làm người xung quanh ghen tị" gì đó, chỉ thiếu thêm biểu tượng cảm xúc "doge" (*) ám chỉ thôi rồi.

(*) Hình minh họa:

Cho nên cũng không thể bảo đảm sau khi quay xong phim thì Vu Ngọc không có hành động, dẫu coi như chưa có, thì trêu ghẹo thường thường này cũng thật làm người ta khó chịu rồi.

Mắt Vĩ Trang nhìn ngoài cửa sổ, hơi thở khắp người cực kỳ u sầu ảm đạm.

Bỗng dưng, Vĩ Trang hỏi: "Bố cô này là Vu Kiến Bang?"

Trợ lý Cao gật đầu, nói: "Vâng."

Vu Kiến Bang là lập nghiệp trong làm bảo hiểm tài chính, cũng có công việc qua lại không ít với nhà họ Vĩ. Người vợ thứ hai của Vu Kiến Bang là nhà nghệ thuật, cũng là nhà sưu tập có tiếng, nhà mẹ đẻ cũng là gia đình nghệ thuật lâu đời, cũng có hợp tác với công ty dưới trướng tập đoàn văn hóa của Đồng Hoa.

Vu Kiến Bang từng kết hôn hai lần, có ba trai hai gái, Vu Ngọc là con gái lớn của người vợ thứ hai, không có làm việc trong công ty của gia đình, mà là phát triển ở giới nghệ thuật, thân phận là nhiếp ảnh gia cùng đạo diễn.

Trước kia Vĩ Trang cũng không biết người phụ nữ này, bây giờ cô ấy đã biết, kể cả thân phận địa vị bố mẹ ruột cũng đã nghĩ tới.

"Được." Cuối cùng Vĩ Trang chỉ nói một chữ, trợ lý Cao nghe được thì mí mắt phải đột nhiên giật hai cái.

Vĩ Trang trở về chỗ ở Đông Giao, biệt thự quá yên tĩnh, hết sức trống trải.

Cô ấy cầm bình nước nơi kia trong phòng bếp kiểu Tây, xoay hết mấy lượt, rồi bước lên thảm phòng khách.

Bỗng nhiên, ánh mắt chợt khựng lại.

Trên tủ gỗ thô phòng khách đặt một cái hộp màu xám bạc, vào trung tuần tháng năm thì cô ấy đã nhận được, lúc muốn đưa ra thì cô ấy đã do dự, qua mấy ngày sau thì Tiểu Viên đã vào đoàn, cho nên cứ đặt suốt ở nơi này.

Mí mắt Vĩ Trang hơi rũ, ngón cái khẽ nhếch lên, chiếc hộp phát ra âm thanh rất nhỏ, một bộ lắc tay lẳng lặng nằm trong vải nhung tơ mịn.

Đá sinh nhật của tháng năm là ngọc lục bảo.

Hồi đầu năm thì Vĩ Trang đã chọn viên ngọc lục bảo này, đến từ phía nam châu Mỹ, tinh thể gần như trong suốt, cắt rạch thành hình cạnh dài nhỏ khá ưa nhìn. Bản thân đá quý hơi mỏng, thân chuỗi lắc là bạch kim nạm kim cương, chỗ đuôi cài kia còn mang theo một cái đuôi nhỏ rất tỉ mỉ, khảm một viên ngọc lục bảo tròn nhỏ.

Vĩ Trang đã bác bỏ bản thảo thiết kế rất nhiều lần, nhà thiết kế đã tốn rất nhiều tâm tư mới đạt tới được yêu cầu của cô ấy. Phải tuổi trẻ, không dày nặng, còn không thể mất đi sức hấp dẫn độc đáo của bản thân ngọc lục bảo. Cuối cùng thì vàng kim đã đổi thành bạch kim, kỹ thuật của thân chuỗi lắc vô cùng xinh đẹp, uyển chuyển linh động, "viên ngọc xanh lục nhỏ" chỗ đuôi kia là chủ ý của Vĩ Trang.

Sau khi hoàn thành thì bản thân nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế này cực kỳ vừa lòng, càng cảm thấy 'viên ngọc xanh lục nhỏ' chỗ đuôi lắc tay hết sức đáng yêu thú vị, lúc đeo cổ tay sẽ xuôi theo động tác mà nhẹ nhàng đong đưa, như thể ngôi sao chợt tỏ chợt chìm, lại như thần thái tinh nghịch khi thiếu nữ làm nũng với người yêu.

Vĩ Trang rũ mắt nhìn chăm chú, hơi thở hơi trầm xuống, lắc tay được cô ấy vòng cẩn thận về lòng bàn tay.

- --------

Người thường: Tặng quà theo cung sao.

Fuba Vĩ Trang: tặng quà sinh nhật là lắc tay được đặt thiết kế có gắn đá quý tượng trưng theo tháng sinh nhật ~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.