Thịnh Thư đem chuyện vừa nãy kể hết cho Niên Tích Thành nghe, anh vội vàng trấn an cô. Mấy chuyện động đến mạng người, tốt hơn là để anh làm. Tất nhiên anh tin Thịnh Thư có thể tự xử lý nhưng cô là vợ của anh, anh phải ra mặt cho cô.
" Để anh đi điều tra, em không cần phải lo"
" S-sao em có thể để anh một mình chứ? Bà ta đến thủ đoạn tinh vi như thế mà còn nghĩ ra được, anh...sao mà anh làm một mình được?"
" Anh tự có cách, em tốt hơn là nên nép sau lưng anh. Có chuyện gì thì để anh ra mặt"
Thịnh Thư lo lắng đến nỗi hai chữ " bất an" hiện rõ trên khuôn mặt. Niên Tích Thành phì cười rồi xoa đầu cô
" Hai cái chân mày của em muốn dính vào nhau rồi kìa"
Thịnh Thư bực bội quay sang hướng khác, may mà Niên Tích Thành đang cầm lái, nếu không cô sẽ ăn thịt anh ngay lập tức.
" Hôm nay tốt hơn là em nên ở nhà ba mẹ, anh đi làm rồi chiều về đón em về nhà chúng ta"
"Biết rồi"
Cô được anh đưa về Thịnh gia, vừa bước vào nhà Thịnh Thư đã cảm giác có gì đó không đúng. Không khí ảm đạm này...cô quay sang nhìn cô giúp việc đang lau dọn bàn ghế.
" Chuyện gì vừa xảy ra à?"
"T-tiểu thư mới về"
" Tôi hỏi cô chuyện gì vừa xảy ra à?"
"Dạ dạ không có" Cô giúp việc lắc đầu, ấp úng
"Nói" Thịnh Thư gẵn giọng
"Dạ...dạ phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-hon-the/3718539/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.