Thịnh Thư im lặng, không biết nên bắt đầu từ đâu. Cô cảm nhận được nỗi đau trong ánh mắt anh. 
“ T-tích...Tích Thành..” 
“ Đừng nói gì. Tốt nhất là em đừng nói gì. Anh không muốn lớn tiếng với em” 
Anh cảm thấy như cả thế giới đang sụp đổ khi biết được sự thật từ những viên thuốc tránh thai mà Thịnh Thư giấu kín. Nỗi thất vọng dâng lên. 
“Em không muốn có con, đúng không?” Anh hỏi, giọng điệu lạnh lùng và bình tĩnh, nhưng bên trong vẫn chất chứa nỗi đau. 
Thịnh Thư ngẩng lên, đôi mắt cô long lanh nước. 
“Không phải em không muốn có con... chỉ là em sợ. Sợ rằng mọi thứ sẽ thay đổi, sợ rằng em không đủ khả năng làm mẹ tốt, và em không muốn anh phải chịu trách nhiệm cho những gì em chưa sẵn sàng” 
Anh không giận điều đó. Ý anh là...tại sao em không muốn mà lại không nói với anh?” 
Niên Tích Thành nhìn sâu vào mắt Thịnh Thư, trong lòng ngổn ngang bao cảm xúc. Anh không giận vì cô chưa muốn có con mà giận vì cô không chia sẻ nỗi lo lắng với anh. Anh là người chồng, là người cùng cô trải qua mọi thứ, nhưng cô lại chọn cách giữ kín mọi thứ trong lòng. 
“ Anh là gì của em?” 
“ Là chồng. " 
“ Đúng. Em không thể chia sẻ với anh sao...? Tại sao em giấu trong lòng làm gì chứ?” 
“ Anh... Chưa để Thịnh Thư nói hết câu, Niên Tích Thành quay người rời đi. 
“ Anh định đi đâu?” 
“Anh cần yên tĩnh, em đi nghĩ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-hon-the/3715122/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.