Niên Tích Thành lên nắm quyền điều hành tập đoàn Niên thị thì trở nên bận bịu hơn nhưng anh chưa bao giờ quên việc phải chăm sóc Thịnh Thư. Cô cứ như cái đuôi của Niên Tích Thành vậy, đi đâu cũng bám lấy anh, họp hội đồng quản trị của công ty, Thịnh Thư cũng được chuẩn bị một chiếc ghế để ngồi cạnh anh.
‘Hay lần sau anh để em ở nhà, em đến đây anh không tập trung làm việc được” Niên Tích Thành nói
“ Hửm? Em đâu có quậy”
“ Nhưng mà anh chỉ muốn lao đến hôn em”
“ Anh nhịn một chút không được hả?”
“ Không, em như thế ai mà chịu được”
Thịnh Thư mỉm cười, khẽ nghiêng đầu và trêu anh
“Vậy là lỗi của em sao?”
Niên Tích Thành bật cười, ánh mắt đầy yêu thương khi nhìn cô.
“Đúng vậy, lỗi là do em quá đáng yêu, làm sao anh có thể tập trung được chứ?”
Thịnh Thư cố nén cười, nhưng trong lòng lại rạo rực hạnh phúc.
“Vậy thì anh cố gắng chịu đựng đi. Đợi đến khi xong việc, anh muốn hôn bao nhiêu cũng được.
Anh khẽ lắc đầu, ánh mắt ánh lên nét dịu dàng hiếm thấy khi nhìn người phụ nữ trước mặt.
“Em cứ nói thế, rồi cuối cùng anh lại không chịu nổi mà mất hết hình tượng trước mọi người.”
Cô che miệng cười khẽ, khẽ nắm lấy tay anh và nói nhỏ
“Anh là sếp, không ai dám nói gì đâu. Cứ yên tâm đi, em sẽ ở đây cổ vũ cho anh.”
Nhìn vào ánh mắt tràn đầy sự tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-hon-the/3715112/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.