Ánh nắng sớm mai nhẹ nhàng xuyên qua cửa sổ, soi rọi lên chiếc giường rộng nơi Thịnh Thư vẫn còn đang say ngủ. Cô như mọi ngày, thức dậy sớm. Cô với tay lấy chiếc áo khoác mỏng, bước xuống giường và ra khỏi phòng. Nhà lớn Thịnh gia buổi sớm yên ắng đến lạ. 
Thịnh Thư bước dọc hành lang dài, đêm qua cô ngủ không quen trên giường vậy nên sáng nay cả người ê ẩm. Muốn đi tìm anh hai để nói chuyện nhưng cô chẳng nhớ phòng anh ở đâu. 
Đành đi loanh quanh trong nhà để tìm phòng của Thịnh Trường Lưu. Cô đi vào một căn phòng, chỉ mới lướt qua cô đã biết ngay đây là phòng của Thịnh Khanh. Từ các bày trí đến mùi hương đều khiến người ta ngay lập tức cảm nhận được thẩm mĩ của chủ nhân căn phòng. 
“ Thơm thật…” 
Thịnh Thư tiến vào căn phòng quen thuộc, hơi thở của cô dường như ngưng lại trong không gian tĩnh lặng. Hương thơm nhè nhẹ của nước hoa, loại mà Thịnh Khanh thường dùng, vẫn còn vương vấn trong không khí, như một sự hiện diện của chị gái cô. Mùi hương ấy khiến cô cảm thấy như có một phần nào đó của Thịnh Khanh vẫn đang lẩn khuất quanh đây, làm cho lòng cô nặng trĩu với những kỷ niệm đau thương. 
Cô lướt nhìn những đồ vật xung quanh: chiếc gương soi có viền bạc, những bức tranh nhỏ treo trên tường, và cả những quyển sách xếp ngay ngắn trên kệ. Tất cả đều mang dấu ấn của Thịnh Khanh, như thể chị gái vẫn còn ở đây, theo dõi và chờ đợi. 
Đột nhiên, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-hon-the/3712154/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.