Sau khi ăn tối xong, cô nhận được cuộc gọi từ lão thái phu nhân nên đi ra ngoài vườn để nghe. Thịnh Thư khẽ mỉm cười, cảm nhận sự ấm áp quen thuộc. Cô bước ra ngoài vườn, nơi không gian yên tĩnh với ánh trăng nhẹ nhàng phủ xuống. Gió thoảng qua mang theo hương hoa nhè nhẹ. Cô áp điện thoại lên tai, giọng nói trầm ấm và quan tâm của lão thái phu nhân vang lên: 
“ A Thư, con sao rồi?” 
“ Bà nội, con nhớ bà quá. Bao giờ bà về nước với con” 
“ Ha, đứa trẻ nghịch ngợm. Ngày mai, ngày mai bà sẽ về nước. Hai bà cháu chúng ta nói chuyện cho đã” 
Thịnh Thư nghe giọng nói đầy yêu thương của lão thái phu nhân, trong lòng bỗng cảm thấy nhẹ nhõm hơn. 
“ Bà nội, con nhớ bà quá…nhớ sắp khóc luôn ấy” 
“ Ơ trời, mới xa có mấy tiếng đồng hồ thôi. Con…ở Thịnh gia bị bắt nạt sao?” 
“ K-không…không có” 
“ A Thư, nếu ai bắt nạt con, con phải nói cho ta” 
“ có bà nội chống lưng ai dám bắt nạt con chứ, chỉ là…con…con thấy không quen khi ở đây mà không có bà.” 
“ Con ngoan, con phiền lòng điều gì? Nói ra đi, bà giúp con giải quyết” 
Thịnh Thư ngồi cuống chiếc ghế đá rồi im lặng một hồi lâu. 
“ Con…con phân vâng giữa việc liên hôn với Niên gia. Con biết con cháu của Thịnh gia đặc biệt là con cháu của chi trưởng đều phải phục vụ cho gia tộc. Nhưng mà…cứ như thế đánh đổi hết hạnh phúc của mình như chị…con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-hon-the/3712153/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.