Bác sĩ kiểm tra một hồi lâu sau đó nhìn qua phía ông Thịnh và Thịnh Trường Lưu. 
“Chân của tiểu thư chỉ là bị trật khớp, tạm thời nên hạn chế đi lại” 
Ông Thịnh thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt căng thẳng từ từ giãn ra. Thịnh Trường Lưu đứng cạnh ông cũng không giấu được vẻ nhẹ nhõm. 
“May quá, không phải chuyện gì nghiêm trọng.” Ông Thịnh gật đầu với bác sĩ, cảm ơn sự chăm sóc tận tình. 
Thịnh Trường Lưu đi đến bên chiếc giường 
“ Vừa rồi em kêu anh có chuyện gì sao?” 
“ K-không…không có gì” 
Thịnh Trường Lưu hơi hoài nghi nhưng lập tức giãn cơ mặt ra. Anh mĩm cười nhìn cô 
“ Vậy em nghĩ ngơi đi, anh còn phải đi làm” 
“ Vâng” 
Nhìn ông Thịnh và anh trai rời đi lòng cô dậy sóng. Cô thà tự đi tìm hiểu mọi chuyện còn hơn là nhờ vả ông bà Thịnh, còn về phía anh trai, cô biết anh thương cô cũng thương Thịnh Khanh nhưng cô không muốn làm phiền anh. 
Chịu đựng mười lăm năm rồi, ráng thêm một chút nữa thì có là gì. 
Có điều…chân cô bị trật cũng thật đúng lúc, hôm nay không cần đi gặp mặt Niên Tích Thành nữa. Cô rảnh rỗi không có gì làm nên đành xuống nhà kiếm gì đó để ăn. 
Bà Thịnh đang ở ngoài vườn hoa, Thịnh gia trước giờ người làm không nhiều, sau khi cô đi lại càng ít vậy nên căn nhà lúc này trống vắng đến lạ. 
Cô nhảy lò cò đi đến tủ lạnh, bên trong có trái cây đã gọt sẵn. Cô tuỳ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-hon-the/3712155/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.