Sau khi tiến hành các bước khám nghiệm tử thi, báo cáo cho thấy kết quả người bị cháy đen chính là Tam Thần.
Mà điều này như một cú sốc đối với Huỳnh Tiểu Phương. Cô chạy đến nhà vĩnh biệt ôm lấy thi thể cháy đó.
Huỳnh Tiểu Phương khóc không thành tiếng.
"Tam gia..."
"Ngài nói không phải vậy mà có đúng không?"
Thư ký của Tam thần đứng bên cạnh đỡ Tiểu Phương.
"Tam gia ra đi hết sức đột ngột. Thiếu phu nhân, giữ gìn sức khoẻ!"
Tiểu Phương đứng không vững. Cô run rẩy nắm lấy tay của thư ký, nước mắt trào ra lắc đầu nói:
"Không..! Tam gia chỉ đùa thôi đúng không? Ngài ấy còn khoẻ mạnh thế mà?"
Thư ký cửa hắn mắt cũng đỏ lên lắc đầu. Chuyện này nằm ngoài dự tính của bọn họ.
"Thiếu phu nhân, người chết không thể sống lại!
Câu này như ngàn mũi tên xuyên vào trái tim của cô gái nhỏ. Tình yêu của cô với hắn còn chưa kịp cảm nhận đã vội vàng rời đi sao?
Không lẽ ông trời bất công đến vậy sao?
Từ nhỏ cô đã không được mẹ yêu thương. Lớn lên một chút chỉ có thể nhìn người khác hạnh phúc. Vốn nghĩ cùng người đàn ông cô yêu trải qua giai đoạn khó khăn để cùng nhau xây dựng mái nhà.
Thế mà...
Tiểu Phương nghèn nghẹn cổ họng, cả người như bị ai đó trút hết sức lực.
Mà những con người đang ở phía sau lại có thể nói ra lời cay độc.
Tam lão run rẩy đi lên, nhìn tấm khăn trắng đắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-co-ay-em-yeu-anh/3576512/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.