"Anh nói gì tôi không hiểu?" 
"Um..." 
Người đàn ôm ép cô gái nhỏ vào trong lòng mình. Đặt nụ hôn nóng bỏng lên trên bờ môi mềm mại. Cô ra sức đẩy người đàn ông ra nhưng hắn cứ điên cuồng ngậm lấy bờ môi kia. 
Hắn xem cô là gì chứ? Là trái cherry chín mọng mà thưởng thức sao? 
Sao có thế hết lần này đến lần khác giày vò cô? Cô đã làm gì nên tội chứ? 
Tam Thần hôn cô đến bật máu môi. Cảm nhận được vị mắn mặn ở trong miệng hắn mới chịu buông tha. 
Tiểu Phương đặt tay ở lòng ngực hắn, từng hơi thở như có lửa thiêu tốt lục phủ ngũ tạng. 
"Tam gia? Tôi không biết ngài học y?" 
Hắn nghiến răng mắng chửi cô. Có phải cô bị hắn hôn đến lú rồi không? 
Tam Thần đưa tay lên bầu ngực căng tròn. Nhéo một cái thật mạnh. Tiểu Phương chảy nước mắt bật khóc: 
"Á! Huhu.. Đau.." 
Tam Thần vừa đánh vừa xoa cô: 
"Đồ ngốc! Em cố tình không hiểu có đúng không? Vậy được! Huỳnh Tiểu Phương, nhớ cho kỹ đêm nay!" 
Mà dường như ông trời cũng đang giúp hắn. Chân hắn bắt đầu lấy lại cảm giác. Hắn đứng dậy bế cô gái nhỏ ném lên giường. Khiến cô gái nhỏ cảm giác nguy hiểm sắp đến gần. Cô rơi trên chiếc nệm mềm mại mà như rơi vào tơ nhện do Tam Thần giãng nên. Chỉ ít phút sau sẽ thịt nát xương tan. 
Hắn bắt đầu cởi cà vạt, tiếp theo cả bộ vest đắt tiền đã được ném xuống. Cơ thể săn chắc đầy nam 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-co-ay-em-yeu-anh/3576499/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.