“Đừng nói như vậy……”
Hắn vẫn còn là một đứa trẻ.
“Nếu không phải thiểu năng trí tuệ, thì làm sao lại thiếu cảnh giác như vậy, để người ta đem ra làm tấm bia chắn cũng không biết, còn ngu ngốc đi lên lấy lòng người ta.”
Thịnh Nam cạn lời, hắn lặng lẽ lùi sau một bước, tránh đi ánh mắt tỏa sát khí bừa bãi của người này.
Là ảo giác sao? Không khí có chút lạnh …..
Thịnh Nam hung hăng lườm cái người đang giả chết ở trên giường, tiểu tử này đã sớm tỉnh rồi lại không dám đối mặt với Thịnh Hoài, còn giả bộ ngủ.
Cũng không biết có phải ngày thường hắn ăn nhiều đậu hũ hay không mà trong não cũng chỉ chứa toàn là đậu hũ, Dục Vương phủ có tới 500 người, lại cố tình nhìn trúng Vĩnh Ninh công chúa, người không thể động vào nhất.
Lì là lì lợm chắp nối đủ các loại quan hệ để được điều đến hầu hạ bên người công chúa, còn chưa đến một tháng đã nháo cho tanh bành ra rồi.
Ảnh vệ xảy ra việc hoặc không bảo vệ được chủ tử thì chính là không hoàn thành nhiệm vụ, thường thì sẽ dính đến cái đầu tiên là nhiều, cố tình cái tên Thịnh Tây này lại chọc đến cái việc mà hắn hoàn toàn không thể tự mình xử lí, giải quyết không tốt còn liên lụy đến toàn bộ Dục Vương Phủ.
Đương kim bệ hạ sủng ái Dục Vương không phải là giả, nhưng đồng thời cũng có vài phần kiêng kị hắn.
Bởi vì mẫu phi của Dục Vương chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve/2603613/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.