Thẩm Kình Vũ cảm nhận hơi thở nóng ấm phả bên tai
---
Trên đường ngồi xe quay về khách sạn, Kỷ Cẩm mải mê lướt di động, cũng không biết nhìn thấy gì, vẻ mặt cậu vui tươi hớn hở.
Mỗi khi thấy nghệ sĩ nhà mình khúc khích cười, Thẩm Kình Vũ lại quay đầu liếc mắt một cái về phía cậu.
"Tiểu Vũ, không cần đoán nữa, để chị nói cậu nghe." Túc An thản nhiên không buồn quay đầu, chăm chú tự dán móng giả: "Khẳng định là cậu ấy đang đọc comment khen ngợi màn trình diễn vừa rồi."
Kỷ Cẩm liếc xéo nhìn Túc An một cái, ném điện thoại cho Thẩm Kình Vũ đang ngồi ở hàng ghế trước: "Anh xem mà học tập đi, mọi người đều có trình độ phổ thông như nhau, anh xem người ta văn hay chữ tốt thế nào? Trong khi anh chỉ nói mỗi câu "rất tuyệt", thế cũng coi là khen sao?"
Thẩm Kình Vũ nhận chiếc di động, nghiêm túc lĩnh hội. Quả nhiên giống lời Túc An nói, Kỷ Cẩm đang đọc topic thảo luận về màn biểu diễn vừa rồi của cậu.
"A a a a a stage của Kỷ Cẩm quá cháy!!! Các chị em hãy tin tôi, nhất định phải đi xem anh ấy diễn live một lần!!!"
"Kỷ Cẩm có kỹ thuật rất đỉnh, cực kỳ vững! Giọng hát nội lực, biểu cảm tốt, quan trọng nhất chính là cậu ấy vừa biết sáng tác vừa hát, đây có lẽ là thiên tài trong truyền thuyết đi?"
"Trước đấy Tiêu Dịch Kiệt hát phô lệch, fan cậu ta đổ lỗi do thiết bị sân khấu gặp trục trặc, xem Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-si-thieu-chuyen-nghiep/3605889/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.