Hai ngày tiếp theo, Chu Minh Khiêm không gặp được Dư An. Cô gửi tin nhắn xin nghỉ phép, nói là bị cảm, sợ lây cho mọi người nên tạm thời không đến phim trường.
Chu Minh Khiêm: 【Buổi tối dẫn em đi bệnh viện.】
Dư An: 【Không cần đâu, đã uống thuốc rồi, tôi nghỉ hai ngày là khỏe.】
Chu Minh Khiêm không phản bác được, cũng không xen vào chuyện của cô nữa. Anh cho rằng cô đang mượn cớ, không biết nên làm sao để đối mặt với anh.
Dư An thật sự bị cảm. Đêm đó khi về phòng, cô không cắm thẻ phòng nên trong phòng đen kịt một màu. Cô nằm ì trên giường suy nghĩ rất nhiều, nước mắt cũng rơi rất nhiều.
Sau đó ngủ thiếp đi mà không bật điều hòa, chăn cũng không đắp.
Nửa đêm bị đông cứng đến tỉnh, qua ngày hôm sau liền phát sốt.
Dư An không đến trường quay, Diệp Thu bắt đầu lo lắng.
Cô không biết có phải là vì Võ Dương tới làm ảnh hưởng đến cô bé hay không. Lại còn cái rống của Chu Minh Khiêm cho Dư An làm cho cô bé buồn bã.
Nhưng lại cảm thấy không đúng. Dư An là một cô gái kiên cường như vậy cơ mà.
Diệp Thu nhắn tin cho Dư An: 【Có phải thay đổi thời tiết nên thân thể không thoải mái không?】
Lúc này ngoài trời đang đổ mưa to.
Dư An: 【Phát sốt, trúng virus cảm mạo, sợ lây cho mọi người. Em không sao đâu, mai là có thể đi làm trở lại. Trời trở lạnh, chị cũng mặc nhiều quần áo một chút nhé.】
Diệp Thu yên tâm. Phần diễn hôm nay của cô đã xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-luon-yeu-em/1275348/chuong-98-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.