Chu Minh Khiêm không có ý định thêm WeChat của Hề Gia. Hơn một tháng trước, Hề Gia chủ động thêm anh để đưa kịch bản cho anh xem, anh không chấp nhận. Bây giờ chỉ vì một liều thuốc mà thêm cô nói chuyện riêng, như vậy thì tự vả mặt mình đến đau luôn rồi.
Chu Minh Khiêm tìm dãy số của Hề Gia gọi qua.
Bị ngắt.
Người phụ nữ này là cố tình trả thù anh.
Chu Minh Khiêm đợi những người khác trong nhóm ra tay giúp đỡ, nhưng hơn mười phút trôi qua rồi cũng không có ai nói chuyện.
Không biết có phải là do gió rét hay không mà dạ dày càng ngày càng đau.
Chu Minh Khiêm tạm thời quăng mặt mũi ra sau đầu, chủ động thêm bạn. Bụng bảo dạ, chờ lấy được thuốc rồi phải hủy kết bạn với cô, không để cô đắc ý lâu quá lâu.
Sau một lúc Hề Gia mới đồng ý.
Chu Minh Khiêm: 【Tôi qua lấy thuốc?】
Hề Gia gửi một tấm hình qua, 【Muốn loại nào? Thuốc pha loãng, viên nhộng, viên nén, tôi có đủ hết.】
Chu Minh Khiêm: 【Gói pha loãng, loại không đường.】
Hề Gia: 【Muốn mấy gói?】
Chu Minh Khiêm nghĩ nghĩ, hai gói chắc được rồi.
Hề Gia lại nhắn thêm một tin: 【Một gói 20 tệ, miễn trả giá.】
Chu Minh Khiêm: "....."
Khung chat yên tĩnh lại.
Một lúc sau Chu mInh Khiêm mới hiểu được là đầu kia đang đợi đưa tiền rồi mới "giao hàng".
Dạ dày đau âm ỉ, anh lập tức chuyển cho cô 40 tệ. Chừng đó tiền đủ để mua cả một hộp thuốc uống.
Hề Gia thu hồng bao.
Một phút sau, tiếng đập cửa vang lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-luon-yeu-em/1275282/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.