Hề Gia vừa gửi tin nhắn đi thì Phục tổng đã @ hết toàn bộ nhân viên trong nhóm yêu cầu mười phút sau họp mặt ở phòng Chu Minh Khiêm. Bên trong nhóm này chỉ có những người phụ trách chính.
Phục tổng lại nhắn thêm một tin: 【Không ai được vắng mặt.】
Cây này gửi ba lần liên tiếp.
Hề Gia nhìn tin nhắn vừa gửi cho Mạc Dư Thâm, hận không thể rút về, nhưng đã không kịp.
Mạc Dư Thâm: 【Anh đi đón em.】
Hề Gia: 【...Ông xã, thật xin lỗi, em phải đi họp. Vừa mới nhận được thông báo.】
Xong rồi cô còn chụp màn hình trong nhóm chat gửi cho anh.
Mạc Dư Thâm nhìn chằm chằm màn hình mấy giây mới trả lời cô: 【Không sao, công việc quan trọng.】Anh cầm áo khoác rời khỏi phòng làm việc.
Phố phường ban đêm tỏa ra ánh sáng lung linh, ồn ào náo nhiệt nhưng cũng cô đơn.
Mạc Dư Thâm lấy tai nghe ra đeo lên, mở ghi âm, phân phó lái xe đi đến nhà cũ Mạc gia.
Nghe ghi âm anh mới đột nhiên nhớ ra, trước đó Hề Gia nói anh ghi âm cho cô một bản mới, chỉ cần ghi lại nửa câu sau, về sau bận bịu công việc cũng quên luôn.
Mãi đến khi vào sân nhà cũ Mạc Dư Thâm mới tháo tai nghe.
Phòng khách không có ai, đèn ở tầng một đều tắt, chỉ có đèn thư phòng là vẫn còn sáng.
Mạc Dư Thâm không vội vào nhà, đứng ở trước cửa mở ghi âm, sắp xếp câu nói kia lại một lần rồi bắt đầu ghi: Đời này chỉ yêu một người vợ là Hề Gia.
Ghi âm tốt rồi, anh gửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-luon-yeu-em/1275281/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.