Tôi vừa đánh răng rửa mặt xong, mới sáng sớm người oải quá. Hôm nay Triệu Quang Sơn bay, tôi còn phải ra sân bay tiễn cậu ta, sự chia ly này quả thật sẽ rất lâu nữa mới gặp lại được, biết bao giờ rồi mãi mãi là bao lâu.
Tôi bước ra khỏi nhà vệ sinh sinh thì cũng là lúc tiếng chuông ngoài cổng nhà vang lên.
Theo quán tính tôi ra mở cửa, trước mắt tôi là một bóng hình quen thuộc, cô ta vẫn quyến rũ và lả lơi như thế, Lê Khánh Hà dơ tay lên chào tôi.
Tôi không nhìn nổi cái con người này mà muốn đóng cửa lại, chị ta chặn tôi và lên tiếng giọng lả lơi:
"Ấy làm gì thế? Khách đến nhà mà không tiếp, không mời khách vào nhà uống cốc nước à?"
Tôi khó chịu lườm Lê Khánh Hà, bạn bè hay quen biết gì đâu mà mời. Chị ta cứ làm như giữa tôi và chị thân thiết lắm, chứ không thù hằn gì.
"Chị có chuyện gì? Hôm nay chị còn tìm đến tận nhà tôi cơ à? Nếu chị muốn tìm Nguyễn Tiến Đức thì mời về cho, ở đây không có."
Lê Khánh Hà cười lớn, lộ ra vẻ mặt nham hiểm:
"Nghe nói người yêu của mày là anh trai của Đức à? Thế liệu anh ta có biết về chuyện mày và Đức.."
Chưa để chị ta nói xong tôi liền chặn họng:
"Chị có ý gì?"
Lê Khánh Hà cười:
"Chắc anh ta chưa biết về chuyện mày và Đức xảy ra bốn năm trước đúng không? À mà cũng đúng thôi, một người sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-va-chung-ta/3335745/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.