Thẩm Duệ sửng sốt, nhìn anh ta loạng choạng chạy ra khỏi quán bar, lắc đầu cười, thằng nhãi này. Anh đã biết cách giải quyết hoàn cảnh của Ngộ Thụ thế nào rồi, vậy còn của anh thì sao? Nghĩ đến việc Tống Hân Nghiên chống cự mình, anh chỉ cảm thấy rượu ngon trước mặt đã biến thành rượu độc thẩm thấu ruột gan, khiến cả lòng anh đau nhói.
Thẩm Duệ say khướt trở về Y Uyển, anh ngồi trên xích đu trong vườn, gió đêm mát lạnh thổi qua, xua tan đi mấy phần hơi men trong người, một lúc sau mới đứng dậy đi vào biệt thự.
Sau khi đổi giày ở huyền quan, anh đi thẳng vào phòng khách, ngồi xuống sofa, cầm lấy điều khiển từ xa bật tivi lên. Anh không biết trên tivi đang chiếu cái gì, anh chỉ muốn dùng âm thanh để xua đi nỗi cô đơn trong lòng.
Liên Thanh Vũ đứng bên lan can tầng ba, lắng nghe âm thanh tivi truyền tới từ phòng khách. Cô ta biết Thẩm Duệ và Tống Hân Nghiên đang cãi nhau, thậm chí còn cãi rất gay gắt. Cô ta không thể không ngưỡng mộ Liên Mặc, đúng là luật sư, chẳng tốn bao nhiêu sức đã khiến bọn họ xích mích.
Liên Thanh Vũ từ từ đi xuống cầu thang, bước vào phòng khách, đến bên Thẩm Duệ, quỳ xuống bên chân, ngẩng đầu nhìn anh. Cô ta luôn biết trước mặt một người đàn ông nên bày ra dáng vẻ nào thì dễ trêu chọc lòng người nhất: “Thẩm Duệ, sao anh uống nhiều rượu thế?"
Thẩm Duệ cụp mắt, dưới ánh đèn, bóng dáng Liên Thanh Vũ hơi mờ ảo, có một khoảnh khắc anh còn cho.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/3955274/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.