Bước đến chỗ đỗ xe, rốt cuộc Dư Châu Dạ cũng buông lỏng tay, lấy chìa khóa xe ra.
Phó Uyển Hòa đứng bên cạnh, mặt không biến sắc sờ sờ lỗ tai đang nóng lên, hơi mất tự nhiên mà rút tay về, cảm nhận độ ấm còn sót lại.
Dư Châu Dạ: "Dì ăn món Quảng được không ạ?"
Phương Tri Hòa ngồi ở ghế sau cười: "Được."
***
Dư Châu Dạ gọi vài món ăn.
Phó Uyển Hòa thấy bóng lưng Phương Tri Hòa bước vào WC, lúc này mới nhìn Dư Châu Dạ bên cạnh, không nhịn được hỏi: "Cậu gọi gì thế?"
Dư Châu Dạ đưa bát đũa cho cô, nói: "Cá mú hấp, đậu phụ nhồi thịt băm, thịt xào chua ngọt."
Phó Uyển Hòa đang định nói mình không ăn cá, nhưng lời nói đến miệng lại thôi.
Khi Phương Tri Hòa ra khỏi WC, trên bàn đã đầy đồ ăn.
Ánh mắt Phương Tri Hòa dừng trên món cá mú hấp, hơi ngờ vực: "Uyển Hòa, chẳng phải con không ăn cá à? Sao còn gọi cá mú hấp?"
Động tác gắp rau của Dư Châu Dạ dừng lại.
Thấy thế, Phó Uyển Hòa ngại ngùng cười, bước ra hòa giải: "Mẹ thích ăn cá mà đúng không ạ? Hai người ăn là được rồi."
Dư Châu Dạ quay đầu nhìn cô, hỏi: "Sao lại không ăn cá?"
"....." Phó Uyển Hòa lại càng xấu hổ, đành nói, "Tôi không thích gỡ xương."
Phương Tri Hòa cũng cười theo: "Con bé chính là như vậy đấy, không thích ăn xương xẩu."
Bầu không khí ngưng đọng lại mấy giây.
Dư Châu Dạ bật cười, khóe miệng cong lên thành một đường cong tuyệt đẹp.
Phó Uyển Hòa đang định hỏi sao anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tren-trang-giay/659674/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.