Dụ Thần đợi ở Vân Nam nửa tháng, dò hỏi hết các mối quan hệ hắn có từ quân khu Thành phố đến doanh trại phía Tây, đáp án nhận được đều là — “Hạ Hứa thực sự đã hy sinh rồi.”
Nhưng hắn không muốn tin. Hắn không thể tin được.
Vương Việt cũng không thể chấp nhận được sự thật rằng Hạ Hứa đã hy sinh. Hai người dùng hết năng lực của mình để truy tìm, cuối cùng nhận được tin tức từ nội bộ đội đặc chủng rằng – Hạ Hứa hy sinh vì bị đạn bắn trong khi vượt biên truy bắt tội phạm. Viên đạn găm vào giữa tim, vì tình huống đặc thù của nhiệm vụ lần đó nên đồng đội không thể mang di thể anh về.
Còn các chi tiết khác thì họ không hỏi được.
Đại đội đặc chủng chiêu mộ Hạ Hứa lần này không phải là bộ đội bình thường, mà là đội quân chịu trách nhiệm truy quét ma túy ở Tây Nam và phòng chống khủng bố ở Tây Bắc, nên mức độ bảo mật cực kỳ cao, được Tổng bộ Đặc chủng trực tiếp lãnh đạo. Dù là con ông cháu cha như Dụ Thần hay Vương Việt cũng không thể muốn gì đòi nấy ở đây được.
Vương Việt rất đỗi hối hận, y đấm rầm rầm vào tường, cười khổ: “Mày nói xem, có phải tao đã hại nó không? Nếu lúc trước tao không chõ mũi vào việc của người khác, cứ mặc Thường Phi giữ nó ở thành phố, thì nhất định giờ này nó vẫn không sao. An phận làm một công an gác đồn thì có gì không tốt? Tao biết thừa ở đó nguy hiểm, nhưng cứ đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-trong-long-han/1215039/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.