Ôn Ninh ép mình phải đè xuống sự sợ hãi trong lòng, có thể là đồng âm, cũng có thể chỉ là trùng tên mà thôi, rõ ràng là kiếp trước nàng gặp lại Bùi Hữu vào đầu thu cơ mà.
Nhưng rất nhanh nàng đã nhìn thấy người nam nhân đứng ở một góc trai phòng, bên cạnh bàn của Ôn Lan. Dù hắn chỉ mặc một thân áo vải, nhưng dung mạo lại vô cùng nổi bật, so với vẻ lịch lãm của Ôn Lan thì ngũ quan của hắn càng thâm thúy, ánh mắt càng lạnh lùng sắc bén hơn, giống như hắn vừa sinh ra thì đã là người cao quý vậy, những bộ quần áo phổ thông này không hề xứng với hắn.
Trong đầu Ôn Ninh không tự chủ mà lóe lên rất nhiều cảnh tượng.
Lần đầu gặp lại trên mặt hắn là ý cười, nho nhã thở dài: "Thì ra là Ôn thị A Ninh, tại hạ đã ngưỡng mộ phương danh cô nương từ lâu."
Khi nàng bị Lương thị đuổi ra khỏi phủ Thượng thư, hắn cau mày, nhẹ nhàng an ủi: "Đại quân Nam phạt còn chưa tìm thấy thi thể của Thịnh Sinh, mọi chuyện còn có khả năng chuyển biến tốt, nếu nương tử không chê, tại hạ còn có một trạch viện ở bên ngoài kinh thành, nàng có thể tạm thời ở đó, nếu ta có tin tức gì của Thịnh Sinh, thì cũng có thể kịp thời truyền tin cho nàng."
chú thích: nương tử ở đây dùng để gọi người phụ nữ trẻ tuổi đã có chồng
Ngày hắn đưa tro cốt của Thẩm Tấn tới, khi nàng cáo từ muốn rời đi thì hắn chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-bo-tron-cua-quyen-than/3344447/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.