Chương trước
Chương sau
Tống Thu Thu tức giận thay Kỳ Nguyệt mà nói, đã lâu không ai nói chuyện trong nhóm lớp cao trung, bỗng hôm nay lại hiện lên thông báo.
Cô tùy tay click mở, sau đó liền thấy hàng loạt tin nhắn đang chạy.
Chử Giai Bái: " Thiệt hay giả a, họp lớp Kỳ Trân cũng tới?!"
Tôn Hạo: " Đại minh tinh đã tới, chúng ta sao lại không tới được!"
Tôn Hạo: " Nói đến Kỳ Trân, các ngươi có nhớ Kỳ Nguyệt không? Tôi nghe nói cậu ta thi đại học không tốt, cuối cùng vào khoa nông nghiệp, hiện tại mỗi ngày đều trồng rau nuôi heo...."
Chử Giai Bái: " Phốc! Không phải chứ! Nữ thần cũng có ngày lưu lạc nuôi heo trồng rau?!"
-------------------
" Ha!"
Tống Thu Thu nhìn từng tin nhắn, trực tiếp tức giận đến chửi thề một câu.
Kỳ Nguyệt nhìn thoáng Tống Thu Thu: " Làm sao vậy?"

Tống Thu Thu xấu hổ mà ho nhẹ, bổ sung một câu: " A, tớ đọc tin tức....."
Kỳ Nguyệt bật cười: " Đọc cái gì mà đến nỗi kích động như vậy?"
Tống Thu Thu thật nhịn không được, vẫn là nói: " Còn không phải tin nhắn cao trung sao! Cậu rời nhóm rồi nên không biết! Những người ở đây nói cậu khó nghe thế nào, cái gì mà kêu cậu lưu lạc đến nói phải trồng rau nuôi heo? Thật là bọn họ đều mắt chó! Xem tớ trị bọn họ như thế nào!"
Không đợi Kỳ Nguyệt phản ứng, Tống Thu Thu đã nhảy vào album ảnh điểm thi, lưu ảnh, trực tiếp gửi vào trong nhóm.
Tống Thu Thu: " Tôi nhớ rõ điểm Kỳ Nguyệt lúc ấy rất cao a! Là trạng nguyên của tỉnh! Không thể nào! Trí nhớ các cậu sẽ không kém như vậy đi?"
Tống Thu Thu: " Thật là cánh rừng lớn, thể loại gì cũng có! Tôn Hạo, tôi nhớ cậu theo đuổi Kỳ Nguyệt dai dẳng như thế nào, đuổi không kịp liền vì yêu sinh hận? Fan biến thành anti?"
Tin nhắn của Tống Thu Thu liên tục gửi đi, trong chớp mắt, nhóm chat trực tiếp im lặng.
Một lát sau mới có người nói chuyện lại.
Tôn Hạo: " Ha ha, tôi đây nhớ lầm, bất quá, điểm thi đại học cao thì sao? Không phải hiện tại mấy thứ được học so với làm việc ngoài ruộng giống nhau sao!"
Chử Giai Bái: " Đừng quên còn có nuôi heo! Tôi xin thu hồi câu hồi nãy, cậu ta mà cũng tính là nữ thần sao? Muốn nói nữ thần, kia cũng nên là Kỳ Trân đi!"

Kỳ Nguyệt năm đó tuy rằng chuyển trường đến, nhưng lớn lên xinh đẹp, thành tích học tập cũng tốt, vận động lại lợi hại, ở trong trường cũng coi như là nhân vật phong vân, chỉ là sau này mai danh ẩn tích, còn nghe đồn là đi trồng trọt.
So sánh với Kỳ Trân, hiện tại xinh đẹp, danh lợi song thu, những người khác cư nhiên bám lấy nịnh nọt, huống chi Chử Giai Bái vốn dĩ là tiểu tùy tùng của Kỳ Trân.......
Tống Thu Thu: " Được nha! Chử Giai Bái! Cậu nhìn lại cậu đi, cậu liền không biết xấu hổ nói Kỳ Nguyệt không tính là nữ thần? Quả nhiên thượng đế công bằng, cho người bề ngoài xấu, nhất định cũng sẽ cho người thấp chỉ số thông minh, để tránh làm người không biết phối hợp!"
Tống Thu Thu: " Còn cậu tôn Hạo, trồng trọt thì làm sao, cậu xem thường trồng trọt? Có bản lĩnh thì mỗi ngày đừng ăn cơm nữa! Cậu hiện tại dám khinh thường người trồng trọt, tôi liền chụp hình đăng lên mạng! Không biết sẽ ra sao nha! Cậu nói thử xem?"
Trong nhóm chat một mảnh yên lặng.
------------
Kỳ Nguyệt bên cạnh gì cũng không thấy kịp, liền như vậy đã thấy xử lí xong.
Sức chiến đấu quá kinh người rồi......
" A....." Kỳ Nguyệt cũng không biết nên nói cái gì, chỉ có thể yên lặng mà dựng ngón tay cái: " Đại lão quả lợi hại! Mời đại lão đây uống trà!"
" Hừ! Đó là đương nhiên, dám cùng tớ cãi nhau! Làng trên xóm dưới tớ không có đối thủ!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.