Tống Thu Thu nói xong, lúc này cảm thấy vô cùng thoải mái, đột nhiên nghĩ tới: " A đúng rồi...... Đêm mai họp lớp cậu đi không? Lớp trưởng không có số cậu, bảo tớ nói cậu một tiếng." Tống Thu Thu có chút rối rắm nói: " Không đi thì thật giống như sợ bọn họ, mà đi cùng bọn họ ăn cơm, quá ghê tởm...." Kỳ Nguyệt nghĩ nghĩ: " Vẫn là không đi đi, gần đây phải chuẩn bị luận văn, rất vội." " Rất đúng, lãng phí thời gian, tớ cũng không đi!" Tống Thu Thu lập tức nói. Kỳ Nguyệt bật cười: " Nếu cậu muốn đi thì cứ việc đi, không cần để ý đến tớ." Tống Thu Thu ôm chặt cánh tay cô: " Không đi! Cậu không đi, tớ cũng không đi! Cùng những người đó ăn cơm cũng không vui vẻ gì!" Nhà của cô là một nông trường, thời điểm ở nông thôn đã quen biết Kỳ Nguyệt, sau vì ba mẹ muốn cô có điều kiện học tập tốt mà chuyển vào thành phố, cô lại cùng Kỳ Nguyệt học cao trung, lại cùng thi vào một trường đại học, chuyên ngành cũng giống nhau. Cô cùng Kỳ Nguyệt quen biết nhiều năm như vậy, quan hệ so với chị em ruột còn thân hơn. Đương nhiên phải bồi hảo tỷ muội, cùng mấy người đón ý nói hùa đó không muốn liên quan! " Hừ! Những người đó thật không có mắt, Nguyệt bảo bối của tớ là đại mỹ nhân!" Tống Thu Thu hừ hừ. Kỳ Nguyệt nhướng mày: " Đại mỹ nhân..... Bảo bối à, có phải cậu đối với tớ hơi hiểu lầm rồi đúng không?" Cô thật sự không có biện pháp đem chính mình cùng từ này liên hệ với nhau...... Tống Thu Thu trừng lớn đôi mắt: " Cái gì nha! Là chính cậu hiểu lầm bản thân mình đi? Cậu đẹp như vậy! Hơn nữa cùng với đẹp không giống nhau! Cậu lại thanh thuần gợi cảm, quả thực hoàn mỹ! Lại có có chút ngốc! Thế càng đáng yêu! Chỉ là cậu thường ngày không có trang điểm mà thôi! Chờ có cơ hội, tớ nhất định sẽ hảo hảo trang điểm cho cậu!" Kỳ Nguyệt nhìn Tống Thu Thu một cái: " Đừng, tớ mỗi ngày đều ở ruộng thí nghiệm, trang điểm cho khoai tây xem? Hay là heo xem?" Tống Thu Thu sắc mặt tối sầm, nhưng nháy mắt lại sáng lên: " Ai không đúng! Cho Cố Hoài xem a! Cậu không phải tháng sau cùng đại lão đến thăm 3000 mẫu khoai tây sao? Ngày đó tạo hình của cậu cứ giao cho tớ! Tớ có rất nhiều váy!"
" Váy......" Kỳ Nguyệt khóe miệng hơi trừu: " Bảo bối, cậu cũng biết tớ đi xem khoai tây, không phải đi xem sao băng........ Mặc váy?" Tống Thu Thu nháy mắt thất vọng giống như quả cà tìm bị hư: " Nữ nhân, cậu không có lương tâm!" ------------------- Buổi tối hôm sau. Tống Thu thu phải chích heo cả ngày mệt mỏi xoay eo, lúc này đã hoàn toàn dựa vào ký túc xá không thể cử động. Kỳ Nguyệt thể lực rất tốt, nên thật ra không cảm giác gì. Tống Thu Thu hâm mộ như cũ nhìn thần thái sáng láng của Kỳ Nguyệt: " Nguyệt, tớ không động đậy nổi rồi, muốn ăn cơm......" " Biết rồi! Lão Lưu còn mở tiệm sao? Có muốn trà sữa không?" Kỳ Nguyệt hỏi. " Muốn! Nguyệt tớ yêu cậu! Không có cậu tớ thật không biết làm sao!" " Được rồi, nghỉ đi! Tớ đi mua!" Đến phố đêm. Kỳ Nguyệt nhận đồ ăn ra tới, không nghĩ tới vừa mới đi đến góc đường, liền thấy đám người quen thuộc. Chính giữa đám đông đó chính là Kỳ Trân........ Bên cạnh là Chử Giai Bái, còn có các bạn cùng lớp khác. Bọn họ không phải đêm nay họp lớp sao? Như thế nào là đến đây?
Kỳ Nguyệt suy tư một chút, nghĩ tới, A Đại là thành phố mỹ thực nổi danh, có rất nhiều quán cơm nổi tiếng..... Bọn họ không chừng là đến để ăn cơm. Kỳ Trân hiện tại xác thật đã khác xưa, trang dung tinh xảo, giẫm lên giày cao gót, một thân hàng hiệu, bên cạnh còn là một chiếc siêu xe xa xỉ, đang cùng một bạn học nói chuyện. Tôn Hạo vẻ mặt cảm khái: " Trong khi chúng ta ngày ngày đau khổ làm đề đại học, thì Kỳ đại mỹ nữ đến BMW cũng đã có! Chiếc này ít nhất cũng hai trăm vạn đi?" Chử Giai Bái thân mật mà kéo tay Kỳ Trân: " Đương nhiên, Kỳ Trân giờ đã là bông hoa xinh đẹp trong giới giải trí! Gần đây nhất còn được Nghệ Tổng mời tham dự!" Mọi người đang nói chuyện, không biết ai hỏi một câu: " Này là phố mỹ thực A Đại đi! Tôi nhớ rõ Kỳ Nguyệt học ở đây, cậu ấy đêm nay không tới sao?" Lớp trưởng Tiền Hải nghe vậy, có chút xấu hổ mở miệng: " Tôi có hỏi cậu ấy, cậu ấy với cả Tống Thu Thu đều không có thời gian." Mọi người nghe vậy, hai mặt nhìn nhau, trong lòng đều rõ chỉ là không biểu hiện ra. Chử Giai Bái cười cười mở miệng: " Kỳ Nguyệt cũng thật là...... Mọi người đều là bạn học, ngượng ngùng cái gì? Đúng rồi Trân Trân, Kỳ Nguyệt hiện tại thật sự mỗi ngày đều trồng trọt?" Kỳ Trân mở miệng cười cười: " Không phải, các cậu đừng nói bừa, chị ấy chính là học nông học chuyên nghiệp." Chử Giai Bái bĩu môi: " Kia cũng không phải là trồng trọt sao, đi học trồng trọt, tốt nghiệp về sau cũng tiếp tục trồng trọt.........." Kỳ Trân trên mặt lộ thần sắc bất đắc dĩ: " Kỳ Nguyệt xác thật tiến vào nghề này không tốt lắm, mẹ tôi cũng rất đau đầu, cho nên muốn để chị ấy kết hôn sớm, khoảng thời gian trước trong nhà cũng đã an bài đối tượng cho chị ấy, chỉ là, chị ấy giống như lại chướng mắt...." Chử Giai Bái lộ biểu tình kinh ngạc: " Không phải chứ! Cậu ta lại chướng mắt người khác? Dạng như cậu ta còn muốn tìm kiểu bạn trai nào nữa a?" Kỳ Trân đang muốn đáp lại Chử Giai Bái, đột nhiên thấy người cách đó không xa nhìn lại: " Kỳ Nguyệt.....?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]