🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tiếng chuông điện thoại vẫn luôn vang.
Kỳ Nguyệt nhéo nhéo giữa mày, mặt vô biểu tình chấp nhận cuộc gọi.
"Alo."
" Nguyệt Nguyệt! Cuối cùng con cũng nhận điện thoại! Con mỗi ngày đều vội làm cái gì? Như thế nào không bao giờ nghe máy?"
" Chuẩn bị luận văn tốt nghiệp, làm thực nghiệm."
" Thực nghiệm cái gì? Còn không phải mỗi ngày đều nuôi heo, loại khoai tây sao! Năm đó thi được điểm cao như vậy, ngành chuyên nghiệp nào cũng đậu, cứ cố tình chọn cái trồng trọt vớ vẩn này, mẹ xem con chính là bị chú dạy hư rồi...."
Kỳ Nguyệt mày nhíu lại, đánh gãy lời nói của bà: " Mẹ tìm con có chuyện gì sao?"
" Chính là chuyện lần trước mẹ nói với con, con suy nghĩ thế nào rồi? Nguyệt Nguyệt, mẹ cũng muốn tốt cho con, con là con gái, học trồng trọt gì đó đúng là hủy hoại cuộc đời, chi bằng con lần nữa luyện xạ kích, so với nuôi heo trồng trọt mỗi ngày đều tốt hơn! Hơn nữa......"
Nghe đến đó, Kỳ Nguyệt thanh âm lạnh lùng: " Mẹ, con nói rồi, đời này con sẽ không luyện xạ kích nữa, không phải mấy người đều muốn vậy sao, vạn nhất lại kích thích Kỳ Trân làm em ấy áp lực, các người có phải hay không muốn con từ bỏ lần nữa?"
Bên kia di động, rốt cuộc cũng không nghe thấy gì.

Sau một lúc lâu mới nghe tiếng nức nở: " Là mẹ năm đó không đúng....... Chính là lúc ấy....... Mẹ không còn cách nào khác........ Nhìn dáng vẻ Trân Trân như vậy....... Mẹ không thể mặc kệ........"
Kỳ Nguyệt cười cười: " Cho nên, các người liền hi sinh con?"
Cô có thể hiểu, mình không thể thân cận với họ như Kỳ Trân bên họ từ nhỏ.
Nhưng cô cũng là con gái của họ.
" Nguyệt Nguyệt, con không thể hiểu mẹ một chút sao? Tình huống lúc ấy, vạn nhất em gái con xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ con có thể yên tâm thoải mái sao? Huống chi sự việc xảy ra lâu như vậy, đều là người một nhà, con còn mang thù sao?"
Bên kia di động có chút kích động, trái ngược với thái độ chậm rãi của Kỳ Nguyệt: " Nguyệt Nguyệt, con cũng là con gái của mẹ, như thế nào mẹ lại không quan tâm con! Mẹ đã an bài cho con với một tiểu tử, gia đình cũng không tệ, một tháng có khoảng năm sáu ngàn tiền lương, đợi con tốt nghiệp xong liền có thể kết hôn! Con nghe lời mẹ, con hiện tại so với Trân Trân gì cũng không thể so, là con gái, cái gì cũng không biết, học vấn lại như vậy, về sau sống thế nào, chi bằng tốt nghiệp xong liền ngoan ngoãn kết hôn, bằng không chẳng lẽ con định về quê làm ruộng......"
Thanh âm Kỳ Nguyệt không một tia cảm tình: " Mẹ, con nói rồi, con thích ngành học hiện tại. Còn có, về sau đừng gọi con nữa, nếu để Kỳ Trân biết, lại sinh khí."
Từ bỏ xạ kích chính là báo đáp công ơn sinh thần của bọn họ.
Nhưng cô không có khả năng từ bỏ lần thứ hai, cũng không có khả năng để bọn họ an bài cuộc sống của mình.
Bên kia di động có chút xấu hổ mở miệng: " Không có việc gì, con bé gần đây rất nhiều việc, nghe nói muốn vào giới giải trí, rất ít về nhà....."
A, mẹ cô gọi điện cho cô còn phải cẩn thận từng chút....

Kỳ Nguyệt không nghĩ sẽ tiếp tục nói, trực tiếp cúp máy.
" Nguyệt, cậu không sao chứ......."
Tống Thu Thu bên cạnh vẻ mặt lo lắng, lại không biết nên an ủi thế nào.
Mỗi lần Kỳ Nguyệt cũng người trong nhà nói chuyện, tâm trạng đều đặc biệt kém.
Cô vẫn thích bộ dạng vui vui vẻ vẻ của Kỳ Nguyệt khi nói về khoai tây hơn........
Kỳ Nguyệt hít sâu một hơi: " Không có việc gì."
Tống Thu Thu cả giận nói: " Tớ đều không nghe nổi nữa! Cái gì nói cậu cùng Trân Trân không thể so? Năm đó nếu cậu tiếp tục thi đấu, đã sớm lấy quán quân đến mỏi tay! Nhưng Kỳ Trân đó thì sao, đến bây giờ còn chưa đoạt nổi giải quán quân nào, còn một lòng muốn vào giới giải trí! Kỳ Trân vì xạ kích mà đấu với cậu, lại không biết so với xạ kích thì đấu kiếm cậu thiên phú còn cao hơn, sau khi rời khỏi cái nhà kia cậu liền đấu kiếm, đấu đến hô mưa gọi gió, ba năm liền hái được vô số giải thưởng. Học nông nghiệp cũng không xem cậu là đệ tử của ai? Là đệ tử duy nhất của giáo sư Hạ học viện nông nghiệp, chưa tốt nghiệp đã vô số lời mời làm việc, còn cần bọn họ nhọc lòng như thế? Thật sự cho rằng cậu mỗi ngày nuôi heo loại khoai tây sao?"
Kỳ Nguyệt trong lòng ấm áp, trấn an Tống Thu Thu: " Được rồi được rồi! Cậu như thế nào lại so với tớ sinh khí hơn thế! Tớ biết chính mình là được, không cần phải xem râu ria."
Kỳ Trân thế nào, cô cũng không quan tâm.
Sự tình bên kia, đã sớm cùng cô không có quan hệ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.