"Mấy đứa muốn ăn gì?" Mẹ tôi cầm thực đơn trên tay xem một lúc rồi đưa cho chúng tôi nhìn. Bà là người không kén ăn nên khá thoải mái trong chuyện ăn uống.
Nhìn món nào cũng muốn ăn nên tôi không thể chọn được nên liền giao quyền lựa chọn cho Tuấn Anh. Chủ quán ở đây phục vụ tại quầy, trông dáng vẻ rất giống một ông chủ đang ngồi đếm tiền, tôi chợt nghe thấy cuộc nói chuyện của chủ quán với ai đó.
Chủ quán: "Về rồi à? Có mệt không, không thì quán đang đông khách mau qua phụ đi."
Người kia: "Ơ, con còn chưa kịp trả lời mà bố."
"Lẹ lên, mặc tạp dề vào khách người ta gọi món kia kìa."
"Con biết rồi, con biết rồi."
Giọng nói này vô cùng êm tai cũng vô cùng quen thuộc với tôi, tiếng bước chân của người kia đến gần bàn của chúng tôi, tiếng bấm bút cùng tiếng loạt soạt của giấy tờ ngay gần kề, tôi quay đầu nhìn về phía đó.
"Ơ? Minh Hương/ Thư?"
Minh Hương vẫn đang mặc bộ đồng phục học sinh trên người như lúc chiều đi với tôi, bên hông quấn thêm chiếc tạp dề màu đen khiến cô nàng mang dáng vẻ như một nữ phục vụ.
Hóa ra đây là nhà hàng do gia đình Minh Hương mở, bố cậu ấy là ông chủ nhà hàng, thi thoảng hai chị em Minh Hương sẽ đến giúp việc một chút.
Sau khi vui mừng nhìn thấy tôi Minh Hương cúi đầu chào gia đình tôi sau đó nhiệt tình tư vấn món ăn.
Minh Hương: "Cô chú có thể ăn thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-va-hang-xom-toi-la-ke-thu-khong-doi-troi-chung/2711617/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.