Chị Giang cố tình nói chuyện với chị Nhi sau khi chị ấy nhìn thấy cảnh vừa rồi. Tuấn Anh đã nhìn thấy chị Nhi, hắn quay sang nhìn miệng vẫn ngậm nước.
Chị Nhi chợt giật mình sau đó lại bình tĩnh đi tới nói với Tuấn Anh : "Mọi người đang đợi cậu đấy, mình đến để báo lại thôi."
Chị Nhi liếc mắt nhìn chị Giang một cái, bà chị ngồi cạnh tôi vẫn đang cười rất vui vẻ, cứ như đã thấy cái gì thú vị lắm. Tôi lại nghe thấy có mấy tiếng cười khúc khích của ai đó phát ra sau lưng mình.
Tôi nghiêng người quay lại nhìn thử nhưng chẳng thấy gì, lại kéo Lâm Phúc qua nói chuyện: "Anh, chị Giang mới nói với bọn em chị Nhi không phải bạn gái Tuấn Anh đâu."
Lâm Phúc đột nhiên bị tôi kéo cổ áo lôi lại người dựa vào tường nghe tôi nói vậy thì cũng ngước mắt suy nghĩ một chút: " Thực ra anh cũng đoán ra rồi, bọn nó trong câu lạc bộ chẳng có gì bất thường cả, hình như chỉ có con Nhi có tình cảm thôi."
Tôi đập đập vai Lâm Phúc như nhớ ra gì đó, nói: " Nhưng mà cái cảnh bọn mình nhìn thấy lúc ở phòng y tế thì sao?"
"Hừm, anh cũng không biết, lúc đó bọn mình chỉ nhìn chúng nó từ sau lưng nên không thể nhìn rõ được chúng nó có....thật không."
Tôi chống cằm: "Khó hiểu quá, hỏi trực tiếp thì kiểu gì Tuấn Anh cũng chối cho xem."
Tiếng còi chuẩn bị hiệp hai đã vang lên, Lâm Phúc quay lại xoa đầu tôi một cái nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-va-hang-xom-toi-la-ke-thu-khong-doi-troi-chung/2711618/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.