Mới có 4 giờ 30 phút sáng mà Bảo Bảo đã gõ cửa phòng Sanh Tiêu liên tục. Cô dụi mắt bước ra mở cửa. Thật ngạc nhiên khi thấy Duật Tôn và Duật Bảo mặc áo thể thao cặp, balo trên lưng chuẩn bị sẵn sàng.
Bảo Bảo mang áo thể thao hệt như bọn họ đang mặc đưa cho Sanh Tiêu:
“Tiêu Tiêu, mẹ cũng có một cái!”
Sanh Tiêu miễn cưỡng nhận lấy. Thấy vẻ mặt của cô, Bảo Bảo nhanh chóng chấp hai tay lại, giọng điệu năn nỉ:
“Xin Tiêu Tiêu mà!”
Quả thật Duật Bảo luôn mong muốn một chuyến đi chơi có ba và mẹ. Nên lần này vì chiều lòng bạn nhỏ, Sanh Tiêu nhận lấy chiếc áo vào bên trong thay.
Cô không biết rằng lúc cô quay lưng hay người bọn họ đã đập tay vào nhau.
“Ba ba thấy Bảo Bảo hay không?”
“Giỏi lắm con trai!”
Chẳng mấy chốc, cả nhà 3 người lên xe đến địa điểm vui chơi.
Duật Tôn và Bảo Bảo ngồi ở trước. Cậu bé rất hào hứng, hai mắt mở to, cái miệng nhỏ cười không ngớt. Suốt chuyến đi chỉ nghe Duật Bảo luyên thuyên hỏi Duật Tôn từ cái này đến cái kia đến đau đầu. Vậy mà Duật Tôn có thể kiên nhẫn trả lời không sót câu nào.
Đúng 6 giờ sáng, bọn họ đến nơi. Sanh Tiêu là người xuống xe trước. Nhìn cánh cổng của sở thú đóng chặt kèm dòng chữ:
“Giờ mở cửa là 8:00 giờ. Haha. Chúng ta đi sớm quá nhỉ?”
Duật Bảo đẩy cửa xe, cậu bé lại gần cái cổng ngước mắt lên đánh vầng từng chữ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nuoi-lanh-lung-cuong-yeu/3550126/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.