Sanh Tiêu mang theo bé con đến địa điểm đã bàn tính với Trương Minh. Lúc chuẩn bị làm thủ tục lên máy bay, Sanh Tiêu mới phát hiện không có hộ chiếu. Rõ ràng cô đã mang chúng cất vào trong túi cơ mà?
Thấy cô loay hoay, Trương Minh hỏi:
“Sanh Tiêu, em đang tìm gì vậy?”
“Trương Minh, sáng nay em còn để hộ chiếu ở trong túi. Bây giờ không thấy nữa. Không có chúng ta làm sao lên máy bay?”
“Để anh tìm phụ.”
Hai người cúi xuống tìm thì Duật Bảo đã đứng dậy chạy đi. Cậu bé chạy về phía Duật Tôn gọi lớn:
“Ba Ba giỏi quá. Đã tìm được Bảo Bảo…”
Hắn ôm nhóc con: “Bảo Bảo ngoan! Chúng ta về thôi!”
Trong lòng cậu bé mà nói rất thích người cha của mình. Ở bên cạnh Duật Tôn, Bảo Bảo thấy vui. Hơn nữa, cậu bé nghĩ chỉ có hắn mới thích hợp bảo vệ cho Sanh Tiêu.
Cậu bé gật đầu: “Ừ!”
Duật Tôn xoa đầu bé con: “Ba dạy sao nào? Là dạ mới đúng!”
Bé con cười nhe răng: “Ừ!”
Bảo bối nhỏ theo bảo mẫu ra ngoài. Không biết câu nói của bé con lọt vào tai Sanh Tiêu khiến cô lạnh cả sống lưng làm rơi túi đồ trong tay xuống.
Duật Tôn đứng trước mặt Sanh Tiêu đưa tay lên:
“Sanh Tiêu, có phải cô đang tìm cái này?”
Khóe mắt cô giật liên hồi, hộ chiếu của họ sao lại ở trong tay Duật Tôn?
“Anh lấy nó từ lúc nào?”
Hắn nhếch mép:
“Muốn lấy nó? Đến đây mà lấy!”
Duật Tôn mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nuoi-lanh-lung-cuong-yeu/3550127/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.