(*) Tên của một nhãn hàng nước khoáng, sữa, sữa chua,...
Từ Niệm nói một lèo suốt trên đường đi từ phòng học đến cổng trường.
“Nếu tiếng anh của cậu còn kém như thế, chắc chắn học kỳ sau không vào được lớp trọng điểm đâu.” Từ Niệm nói, vẻ mặt nghiêm túc, “Cậu định sau này cứ tiếp tục như vậy sao? Có phải cậu không muốn thi đại học không? Những ngữ pháp và kỹ năng tớ dạy cho cậu, cậu có chăm chú lắng nghe không…”
Từ Niệm có thành tích tiếng anh đứng đầu khoa Văn, phụ đạo cho Tạ Liễu Liễu tuyệt đối không thành vấn đề.
Nhưng mà mấy ngày nay Tạ Liễu Liễu không tập trung, căn bản không nghe cô ấy giảng bài.
Từ Niệm vẫn đang tiếp tục: “Cậu có học thuộc từ đơn không? Chỉ cần mỗi ngày thuộc 40-50 từ đơn là có thể xem hiểu phần điền chỗ trống và đọc hiểu. Trí nhớ cậu tốt như vậy, nhất định không có vấn đề ...”
Tạ Liễu Liễu sửa lại: “Tớ có học rồi.”
Đáng tiếc Từ Niệm không có nghe rõ, hỏi: “Cậu nói cái gì?”
Tạ Liễu Liễu cúi đầu, không nói lại nữa.
Thật ra mỗi sáng cô đều học từ đơn tiếng anh, sách luyện tập mà Hạc Lâm đưa cho cô, cô vẫn luôn giữ kỹ.
Nhưng mấy ngày gần đây sự thích thú học tập đột nhiên không cao lắm.
Lúc nãy làm bài cũng lơ đễnh thất thần, mấy đoạn đọc hiểu phía sau gần như cô không có xem, viết văn cũng tùy tiện viết.
Không phải là không chịu cầu tiến, mà là tâm sự nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nho/1986548/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.