*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tiểu ve sầu?”
Ngoài cửa không có tiếng động, Lam Thiếu Khâm kỳ quái đến cạnh cửa dò xét.
Cậu khẽ nâng mắt, thì nhìn thấy Hạc Lâm đứng trước thang máy.
Hạc Lâm đứng dựa người, cằm dưới khẽ nâng, môi mỏng khẽ nhếch lên, không chớp mắt nhìn cậu.
Ánh mắt hai người giao nhau, toàn bộ bầu không khí ở hành lang đều yên tĩnh.
Mặc dù Lam Thiếu Khâm đã nghe Tạ Liễu Liễu nói Hạc Lâm là hàng xóm của cô, nhưng khi thật sự nhìn thấy anh đi ra từ cách vách, cậu vẫn không nhịn được ghen tị và chua xót.
Cậu khẽ nghiến răng, tựa vào cạnh cửa, cười: “Đây không phải là người đứng đầu ở lớp bên cạnh sao? Sao học sinh giỏi mà cuối tuần chẳng học hành gì mà đi chơi thế.”
Hạc Lâm nghe thấy, chỉ nhàn nhạt thu hồi ánh mắt, rủ đôi mắt xuống nhìn di động, đáp lại nói: “Chỉ có học sinh kém mới liều mạng học tập vào thời gian chơi đùa.”
“...”
Không thể không nói, quả thật câu này nói đúng tim đen Lâm Thiếu Khâm.
Sắc mặt Lam Thiếu Khâm trầm xuống rõ ràng, không lời nào để nói.
Tạ Liễu Liễu đứng ở giữa hai người, mặc dù không biết rõ địch ý giữa bọn họ từ đâu mà đến, nhưng cảm thấy nếu đứng ở chỗ này thêm một giây nữa, hai người sẽ động thủ.
Cô đang do dự có cần nói gì không thì thang máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nho/1986550/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.