Tiếng chuông điện thoại reo lên , giấc ngủ của cô lại bị quấy rầy . Cô tức giận cầm điên thoại nghe nhưng vẫn còn nằm ngáy ngủ uể oải , vừa nhất máy cô chưa kịp alo một tiếng thì người đầu dây bên kia đã lên tiếng trước .
"Vợ à ! Anh sắp trở về rồi ?"-một giọng nam nói ấm áp rất dịu dàng khẽ lên tiếng .
"Ừ biết rồi !"- cô ngái ngủ nói như tiếng heo kêu.
"Anh rất nhớ em !"-anh vừa nói vừa cười
"Em biết !"- cô vẫn nhắm mắt cười , có lẽ chưa tỉnh ngủ !
"Em sẽ đợi anh về chứ ?!"-Lời nói chân thành nhất từ trái tim anh .
"Ừ cổng không khoá mà , anh về có thể tự mở không cần phiền đến em đâu . Lần sau nhớ mang chìa khoá đi ." - cô nhắm mắt. Trong lúc lim dim cô nghe ai đó thì thầm bên tai :" Em đang mơ ngủ sao ? Sao mấy năm nay anh lại không biết em lại có kiểu mơ ngủ dễ thương thế này nhỉ !" ... - giọng điệu này Vương Hạo không bao giờ nói với cô đâu . Anh ấy khen cô như vậy thì cô nguyện đập đầu vào tường mất.
Cô ngủ thiếp đi . Một giấc mơ thật đẹp . Một giấc mơ mà có lẽ sẽ không bao giờ được gặp lại , hôm đó cô ngủ rất ngon . Nhưng mà cái cô nghĩ cô mơ , thật ra không phải mơ ! Và người mà cô nghĩ đến khi nghe điện thoại cũng có gì đó không đúng lắm .
---
Sau giấc ngủ đẹp đẽ đó , cô tỉnh dậy với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-em-yeu-anh-duoc-khong/1752861/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.