Sau khi tắm và mặc một bộ đồ hình hài con heo rất đáng yêu trên người cô xuống nhà ngồi xem TV rồi cùng đợi ba về ăn tối .
Lúc nhỏ mỗi lần xem TV , Vương Hạo luôn tranh giành chuyển kênh cùng cô , dù phòng anh và cô đều có TV không hề nhỏ . Nhớ lại điều đó rất vui , bây giờ cái gì anh cũng nhường cô , không buồn cãi cùng cô . Cô tắt TV , không khí yên lặng này làm cô nghe rõ tiếng kim đồng hồ đang chuyển động , thời gian trôi qua rất nhanh . Không kịp để cô quay lại như trước .
Tiếng điện thoại ầm ĩ làm phiền cô kéo cô ra khỏi cái tưởng niệm sâu sa . Cô tự hỏi từ bao giờ điện thoại lại bận rộn như thế ? Đợi đến khi tiếng điện thoại không thể ầm ĩ hơn cô mới cầm máy . Là số lạ , à không phải nói là anh của Nhã Âu nhỉ ?
"Anh muốn gặp em . Vợ à ! ." - người anh yêu dấu của Nhã Âu lên tiếng ngọt muốn nổi da gà . Là do cô cảm thấy nổi da gà thôi , thực chất ngữ điệu của anh rất ư là chuẩn men luôn .
"VỢ là từ để anh tuỳ tiện gọi tôi à !"
"Em không biết tôi ?" - anh giả vờ chọc cái người mà anh cho là -vợ-
"Tôi cần biết sao ?"
"Em còn giận vì anh đi lâu như vậy đúng không ? ...Anh biết anh có lỗi . Nhưng em đùa như vậy thì hơi quá rồi !" - cảm thấy có lỗi cũng có chút bực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-em-yeu-anh-duoc-khong/1752862/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.