"Chị từng nói với em Vương Hạo có một người em gái tên Băng Băng chưa ?" - một cô gái dịu dàng đỡ Khổng Tử đang ngồi ấm ức đứng lên nói nhỏ .
"Chị Băng Châu ! " - Khổng Tử khe khẽ gọi tên chị mình , cô nhíu mày nói tiếp :"Nhưng cô ta họ Trần còn Vương Hạo là họ Vương . Sao có thể là anh em được ?"
"Em không cần biết . Nhưng chị nhắc nhở em , nếu em không muốn Vương Hạo coi em là người dưng thì đừng đụng vào cô ta . Chỉ cần ai dám đụng vào cô ta thì Vương Hạo sẽ khiến người đó cả đời không thể hạnh phúc . Lần này coi như anh ấy nể mặt chị nên bỏ qua cho em . Hy vọng lần sau em sẽ không làm những chuyện ngu ngốc như thế này " - giọng nói trầm đều đều rất dịu dàng nói với cô em gái đáng thương .
Khổng Tử gật đầu trong nước mắt nhưng trong lòng cô , cô sẽ không bỏ qua dễ dàng như thế . Cô sẽ khiến cho chính Vương Hạo phải hối hận .
---
Một không khí yên bình trên sân thượng của trường , một cô gái đang thả mình trong làn gió mát . Hôm nay cô đến sớm hơn thường ngày một tiếng . Sân trường lát đát chỉ có vài bóng người . Cô nghĩ có lẽ anh ấy còn yên giấc ngủ của mình ở nhà rồi . Cô muốn một mình , cô không dám đối mặt với anh . Trước giờ cô chưa từng nghĩ đến cảm nhận của anh . Anh là người luôn chịu đựng tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-em-yeu-anh-duoc-khong/1752860/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.