"Trình Khải! Con đường này, có lẽ em đã chọn sai rồi..."
Trình Khải nhướng đuôi chân mày nhìn cô.
"Bây giờ em hối hận cũng chưa có muộn"
Anh ta chậm rãi nói, bàn tay đưa lên đầu cô hơi xoa xoa.
"Em biết anh yêu em mà đúng không?"
Đôi mắt đầy màn sương mờ ảo của cô nhìn thẳng Trình Khải, thế giới quanh cô dường như lại im bặt.
Cô biết, cô biết Trình Khải yêu cô chứ... nhưng cuối cùng cô vẫn lắc đầu.
"Chúng ta là không thể nào..."
Trình Khải đưa tay cầm lấy bàn tay lạnh buốt của cô, cất giọng lên, giọng nói như đang khẩn cầu.
"Tại sao em không cho anh một cơ hội? Anh có gì không bằng Lăng Tĩnh Thiên?"
"Không phải là không bằng..."
Đôi mắt vô hồn của cô hơi chớp nhẹ, hàng lông mi khẽ lay động, trong mắt lóe lên tí gợn sóng. Chỉ là cô mệt mỏi, thật sự mệt mỏi với tình yêu...
"Vậy tại sao em lại không cho anh cơ hội? Ân Ân, cho anh cơ hội một lần chăm sóc em được không...?"
Lăng Mạt Ân nhìn người đàn ông ngồi ở trước mặt. Thât ra Trình Khải là người đàn ông tốt, cô công nhận, ít nhất anh ta đối với cô rất là tốt, bên cô những lúc buồn, quan tâm cô.
Phần tình cảm anh ta đối với cô, cô điều cảm nhận được và cũng rất biết ơn vì người được nhận chính là cô.
Nhưng mà thật sự, cô không thể yêu Trình Khải được, bây giờ và về sau cũng càng không.
Tình yêu làm con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101454/chuong-57.html