"Nếu muốn anh ấy rời bỏ tôi thì tốt nhất cô nên tìm cách nào hiệu quả một chút đi, đừng dùng mấy trò cũ rích này nữa!"
Gương mặt vốn hơi trắng bệt của Mục Giai Châu nay càng thêm tái lại, vài giây sau cô ta mới lên tiếng.
"Cô nói vậy là có ý gì? Tôi nghe chẳng hiểu gì cả"
Khóe miệng Lăng Mạt Ân cong lên, cô tiến lên hai bước, đến trước bàn làm việc của Mục Giai Châu. Hai cánh tay chống lên bàn, gương mặt hơi cúi xuống nhìn cô ta nói vui đùa.
"Cô hiểu hay là không hiểu thì tự ở trong lòng cô chẳng phải là biết rõ nhất hay sao?"
Một câu nói nhẹ nhàng, trên môi nở một nụ cười nhẹ. Lăng Mạt Ân sau khi nói xong liền xoay người quay trở về bàn làm việc của mình ngồi xuống, bắt tay vào làm báo cáo công việc.
Ngồi được một lúc lâu thì có tiếng gõ cửa phòng, lúc này cô ngước mặt lên thì mới biết Mục Giai Châu đã đi ra khỏi phòng từ lúc nào rồi.
"Vào đi"
Gương mặt xinh xinh của Từ Hiểu Nhi ló ra phía sau cánh cửa.
"Chị"
"Hiểu Nhi?"
Lăng Mạt Ân nhìn người mặc trên người bộ đồ công sởang đi vào phòng mà lên tiếng.
"Sao em lại đến đây, có việc gì à?"
"Vâng"
Từ Hiểu Nhi gật gật đầu, cô vừa đi đến trước bàn của Mục Giai Châu vừa cười nói.
"Em đến lấy một số đồ giùm chị Giai Châu thôi"
"Lấy đồ?"
"Đúng vậy, chị ấy lúc nảy đến phòng nhân sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101424/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.