"Ân Ân, em có phải là đang trên đường đến đây không?"
1 phút... 5 phút... rồi 10 phút sau vẫn chưa có tin nhắn hồi âm lại.
Anh nhìn đến màn hình đen kịt, bất chợt siết chặt lấy điện thoại trong tay
Cả căn phòng rộng rãi, dưới ánh đèn ấm áp chiếu thẳng đến dáng của người đàn ông đang ngồi một mình ở bàn ăn. Anh im lặng dựa lưng vào ghế, tay cầm ly rượu uống, ánh mắt lâu lâu lại liếc nhìn đến điện thoại
Thời gian trôi đến 10 giờ đêm. Bầu trời đen bao vây ở bên ngoài, những hạt mưa to nhỏ đang rơi xuống va vào mặt kính trong suốt, từ trận mưa rào rồi chuyển dần đến trận mưa to
Lăng Tĩnh Thiên lại đảo mắt về những món ăn đã nguội lạnh ở trên bàn ăn. Anh đột ngột đứng dậy, ly rượu đỏ uống nửa trên tay bị anh dùng sức thật mạnh ném về phía vách tường
Một tiếng xoảng vang lên tức khắc, chất lỏng màu đỏ của rượu chảy tràn lan trên nền gạch trắng ngà. Đáy mắt tức giận nhìn chằm chằm xuống từng miếng vỡ thủy tinh đã bể, anh mím môi lại lạnh giọng nói
"Phục vụ"
Lời anh vừa dứt thì cửa liền mở ra, một người phục vụ trẻ bước vào
"Lăng tổng có gì sai bảo ạ?"
"Tính tiền"
Anh nói rồi liền lấy một tờ chi phiếu để vào tay của người phục vụ, sau đó anh với tay cầm lấy điện thoại và áo khoác, lạnh lùng xoay người bỏ đi ra ngoài...
Về phía Lăng Mạt Ân thì cô quả thật là quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101387/chuong-24.html