"Lăng Mạt Ân cô ấy không phải là em gái của tôi!"
Lăng Tĩnh Thiên lạnh lùng nói xong, cũng không nhìn đến phản ứng trên mặt của Trình Khải liền ôm chặt lấy Lăng Mạt Ân xoay người đi vào nhà
Trình Khải vẫn cứng đờ người tại chỗ, cả thân người chìm trong biển bóng tối vô tận. Chỉ có đôi mắt vẫn nhìn vào phía trong như có điều suy nghĩ nghiền ngẫm
Lăng Tĩnh Thiên dìu Lăng Mạt Ân đi về phòng, để cô nằm xuống chiếc giường êm ấm, sau đó đắp chăn lại. Ổn thỏa hết tất cả anh mới thở phào một cái
Nhìn khuôn mặt trắng nõn mang một màu sắc đỏ hồng vì men rượu, Lăng Tĩnh Thiên cúi người chậm rãi đưa tay chạm đến chân mày của cô, đến mắt, sóng mũi, hai bên má cuối cùng là đến đôi môi anh đào đang khép chặt kia
Buổi chiều sau khi kết thúc một ngày làm việc, anh vốn định đưa cô trở về nhà. Tầm mắt lại nhìn thấy bóng dáng của cô ở trước mặt, anh cong môi cười muốn đi lên nói với cô
Nhưng cô lại đi đến bên cạnh Trình Khải, lên xe của anh ta mà đi ngay trước mặt anh
Nụ cười tươi trên môi của Lăng Tĩnh Thiên tắt ngủm, cả người anh cũng chẳng nhúc nhích chỉ đứng im ở đó mặc cho nhiều nhân viên đi ra về vẫn phải ngoái đầu nhìn anh
Đứng đến độ đôi chân gần như tê cứng, anh mới im lặng chậm rãi xoay người bước đi
Bây giờ nhìn thẳng vào dung nhan của cô, anh tự hỏi chính mình... rốt cuộc từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101385/chuong-23.html