"Ân Ân! Em có thể cho anh một cơ hội nữa được không?"
Giọng anh thống khổ, trong ánh mắt mang vẻ cầu xin
Nhưng lúc này, đồng thời lời anh nói thì cũng vang lên một tiếng đùng, bầu trời bên ngoài bởi vì tiếng sấm mà lóe lên một đường màu đỏ lửa
Tiếng sấm rất lớn, Lăng Mạt Ân hơi cúi đầu nhắm mắt lại. Sau đó mới ngước nhìn Lăng Tĩnh Thiên
"Anh vừa nói gì cơ?"
Loáng thoáng thấy khẩu hình miệng của anh, nhưng tai cô hoàn toàn bị lấn át nên chẳng thể nghe rõ được
Lồng ngực của anh vẫn phập phồng, đáy mắt hiện lên tia thất vọng. Từ từ thả bàn tay đang nắm chặt lấy tay cô ra, hít một hơi sâu lạnh nhạt nói
"Không có gì"
"Anh, chuyện đó... em không có cố ý quên..."
Vẫn cảm thấy bản thân có lỗi, Lăng Mạt Ân cắn môi nói. Đầu cúi xuống tìm tòi trong túi xách muốn lấy quà mà cô đã chuẩn bị từ trước
"Khuya rồi, em mau lên phòng ngủ đi"
Thu lại hết tất cả cảm xúc trong mắt, Lăng Tĩnh Thiên lạnh nhạt nói rồi dứt khoát xoay người đi về phòng của mình
Bóng lưng rộng rãi, thoạt nhìn qua rất mạnh mẽ và vững chãi. Nhưng bây giờ lại mang vẻ cô đơn đầy mệt mỏi
Lăng Mạt Ân đứng đờ tại chỗ, đưa mắt nhìn bóng lưng của anh, cô cắn chặt môi
Lăng Tĩnh Thiên, người cô yêu từ nhỏ cho đến lớn, lúc nào anh cũng đều để lại cho cô chỉ có một bóng lưng, lúc nào cũng bắt cô phải dõi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101390/chuong-25.html