*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Xiao Yī – 小衣.
Hiếm khi có được mọi người trong gia đình đầy đủ như thế, Hoàng Ngọc Lan rất vui vẻ, sáng sớm liền đi chợ mua một đống lớn đồ ăn mà Dịch Gia Ngôn và Nam Kiều thích, sau đó bận rộn cho tới trưa.
Ngoại trừ việc bà vẫn giáo huấn Nam Kiều việc tự mình đi Lyon, một bữa này có thể tính là ăn đến vui vẻ hoà thuận. Cũng may, hai cha con Dịch Gia Ngôn nói giúp vài câu, cho nên cô cũng dễ dàng qua lọt ải này.
Hoàng Ngọc Lan hỏi hai người buổi chiều có dự tính gì, Nam Kiều đáp muốn đi hiệu sách dạo một vòng, còn Dịch Gia Ngôn muốn trở về công ty một chuyến.
"Hai đứa vất vả lắm mới cùng có mặt ở nhà, cứ tưởng rằng chúng ta có thể cùng nhau làm sủi cảo hay gì chứ..." Hoàng Ngọc Lan rầu rĩ không vui.
Dịch Gia Ngôn cười nói: "Hay là tụi con cố gắng về sớm để ăn cơm với dì, sau đó buổi tối cả nhà chúng ta đi xem phim nhé?"
Dịch Trọng Dương xua tay, "Chậc, đó là chuyện mà người trẻ tuổi hay làm."
"Tôi cũng còn trẻ, tôi cũng muốn đi xem phim." Hoàng Ngọc Lan quay đầu liếc ông một cái.
Nam Kiều che miệng cười trộm.
Bà đã nói vậy, Dịch Trọng Dương chỉ có thể gác lại báo chí trong tay, bất đắc dĩ nhìn bà một cái, sau đó lắc đầu, "Được được được, bà còn trẻ, vậy tôi cũng chỉ có thể đi trông trẻ."
Sau bữa cơm, mọi người nghỉ ngơi một hồi, Dịch Gia Ngôn lái xe về công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tot-nhat-the-gioi/3047295/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.