*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Xiao Yī – 小衣.
Bởi vì xảy ra tập kích khủng bố, điện thoại của Dịch Gia Ngôn ban đầu rơi ở khách sạn, về sau không biết đã lạc ở đâu. Trước khi rời khỏi Lyon, anh dẫn Nam Kiều đi mua điện thoại.
Dịch Gia Ngôn chỉ cần điện thoại có thể nghe, gọi, nhắn tin được, sau khi vào trong cửa hàng, anh không cũng không quá do dự mà chỉ vào mẫu mới nhất trong tủ kính, nói:
"Lấy giúp tôi cái này đi."
Mẫu đó giống hệt với cái mà anh đã mất.
Bỗng, Dịch Gia Ngôn nghĩ tới điều gì, nghiêng đầu hỏi Nam Kiều:
"Điện thoại của em lúc trước từng bị rơi đúng không? Viền màn hình bị nứt."
Buổi sáng, lúc cô nói chuyện với Hoàng Ngọc Lan, anh có nhìn thấy.
Nam Kiều nhớ ra, có lẽ là khi ở hiệu sách, vì nhìn thấy tin tức khủng bố của nước Pháp nên rối trí, đã làm rơi điện thoại, có lẽ đã bị nứt màn hình vào lúc đó.
Cô lấy điện thoại trong túi ra, quả nhiên viền màn hình có hai vết nứt, nếu không nhìn kỹ sẽ không thấy được.
Dịch Gia Ngôn cầm nó lên xem, sau đó nói: "Em cũng đổi một cái mới đi."
"Không cần đâu, chút rơi vỡ này không ảnh hưởng đến quá trình sử dụng của em."
"Là em không muốn mua mới, hay là muốn khách sáo với anh?" Dịch Gia Ngôn liếc mắt nhìn cô.
"Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tot-nhat-the-gioi/3047293/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.