Được sự đồng ý của cảnh sát, Mễ Thiên Hàm trực tiếp lái xe đến ngôi nhà cũ của Trương Xuân Hoành. Khu vực xung quanh đã có lực lượng điều tra chia ra tìm kiếm, nếu như có phát hiện gì sẽ gọi điện thoại thông báo sau.
Vì phải ngồi trên xe hơn 1 giờ đồng hồ, khi đến nơi trên người Tịnh Nhi cũng có chút ê ẩm. Bước xuống xe nhẹ vươn vai một cái nhẹ nhàng, cô mới nhìn xung quanh một lượt. Đúng thật, nơi đây rất ít người đi qua lại. Nhà cũng không nằm sát vách của nhau, rõ ràng đây là vùng nông thôn hẻo lánh.
Chắc do đội điều tra lần trước đã phá ổ khoá cổng, nên giờ nó chỉ được buộc tạm bằng một sợi dây xích thô sơ. Còn cửa bên trong nhà thì bị niêm phong chéo lại hình chữ X bằng hai tờ giấy chuyên dùng cách ly.
Mễ Thiên Hàm đưa tay tháo gỡ dây xích rồi đẩy cánh cổng mở ra, cả ba người cùng nhau đi vào bên trong. Tiện tay xé luôn niêm phong, cứ như vậy mà tự nhiên bước vô.
Bên trong ngôi nhà đã rất lâu chưa có người ở thật sự không khí rất lạnh lẽo, vì là con gái nên cô vẫn được đi ở giữa. Đằng sau là Mặc Phong, cùng nhau nhìn sơ tất cả mọi thứ nội thất bên trong phòng chính diện. Hình như là đầy đủ không thiếu thứ gì, ở bên trái vách tường còn có gắn một cái gương to soi toàn thân.
Đúng thật không thể nhìn bên ngoài mà đánh giá được, cách bày biện trang trí này ở đây chắc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-toi-dung-mang-anh-di/3406895/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.