Chử Duy Nhất hơi áy náy, nhưng mà là phụ nữ thời đại mới làm sao có thể vì tình yêu mà buông bỏ sự nghiệp. 
Cho tới trưa cũng chưa nhận được trả lời của Tống Khinh Dương, dần dần cô có phần không bình tĩnh. Gửi tin cho bạn tốt hỏi, Tiêu Tiêu đang bận rộn sứt đầu mẻ trán, trực tiếp gọi một cú điện thoại tới. 
“Cậu cũng đủ rồi! Lớn tuổi như vậy rồi nói đến yêu đương còn giống như cô gái nhỏ mười bảy mười tám tuổi.’’ Tiêu Tiêu nói chuyện thì giống thế, bùm bùm bang bang, vừa nhanh vừa mãnh.”Nói theo kiểu của cậu đây được đến bao lâu?’’ 
Chử Duy Nhất:... 
“Vừa mới bắt đầu thì cậu đi công tác, người ta còn tưởng rằng cậu trốn tránh anh ta.’’ 
“Cái này không phải là làm việc không có cách nào khác à?’’ 
“Cậu chỉ phá hỏng việc kia, bởi vì cậu là người mới, tất cả mọi người đều đem chuyện giao cho cậu. Cật lực không được cám ơn, còn bị ức hiếp.’’ 
Chử Duy Nhất đè nặng thanh âm nói,”Dù sao cũng là chú tớ giới thiệu, tớ cũng dự định đi rồi.’’ 
“Biết đi là tốt rồi. Duy Nhất, cậu vẫn chưa có đối tượng yêu đương, nói thật đi, cậu cái tuổi này rồi, có thể gặp được người mình thích lại thích mình, thật là đụng phải số đỏ đấy. Chung quanh tớ không ít người hai mươi, thậm chí hơn ba mươi tuổi, còn đang xem mắt, sau cùng phải khuất phục bởi áp lực của cha mẹ mà kết hôn.’’ 
Chử Duy Nhất thở dài, “Tớ biết rồi. Cậu bận tiếp đi, diệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-em-rat-lau-roi/2912285/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.