Lúc Manh Manh tỉnh lại,ngoài cửa sổ truyền đến âm thanh binh lính luyện tập, khiến trong nháy mắt ManhManh như hồi tưởng lại thời gian trước đây, bắt đầu từ lúc cô có trí nhớ, thờigian cô ở quân doanh cũng không nhiều lắm, hơn nữa sau khi đi học, cơ bản cũngchỉ có nghỉ đông và nghỉ hè mới có thể đi theo ba mẹ hoặc ở Phùng gia, nhưng màkỳ dị, thời gian ngắn ngủi đó, lại khắc sâu nhất vào trí nhớ của cô.
Có người nói, cuộc sốngquân doanh đơn điệu, buồn tẻ, chán nản, nhưng Manh Manh cảm thấy, loại đơn giảnnày tạo nên mị lực độc đáo cho quân doanh, Manh Manh thích đơn giản thẳng thắn,những thứ này thực trân quý trong chốn đô thị ồn ào náo động, cũng là phongcách trước nay của quân doanh, tựa như Ki ca ca của cô.
Manh Manh ngồi xuống, xốcchăn trên người lên, nhìn nhìn, hình như đã tắm qua, quần áo cô mặc cũng đổithành áo sơ mi quân trang của Ki ca ca, qua áo sơ mi quân trang thùng thình,người cô nhỏ nhỏ, xinh xinh, quần lót nhỏ cũng đã thay.
Manh Manh nhức đầu, côliền nhớ rõ, đêm qua vừa bổ nhào trên giường liền ngủ, về phần Phùng Ki tắm rửathay quần áo cho cô, tí xíu ấn tượng cũng không có, hơn nữa, Manh Manh bỗngnhiên chịu đả kích, bắt đầu hoài nghi mị lực của mình.
Cô cùng Ki ca ca vô luậnnhư thế nào, cũng xem như tiểu biệt thắng tân hôn! Ki ca ca lại mang thân phậnquân nhân tràn đầy tinh lực, một tuần không gặp cô, khi gặp đem cô cởi hết, lạitắm rửa, thay quần áo cho cô, cuối cùng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-phai-yeu-em/1329807/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.